
Có hạnh phúc tựa như cơn gió

Thơ thẩn
Em sẽ yêu anh lại từ đầu
Như những ngày hai đứa mới gặp nhau
Những ngày đó khi còn bối rối
Tay khẽ chạm mà có dám cầm đâu
Em sẽ yêu anh lại từ đầu
Như ngày nào hai ánh mắt gặp nhau
Mới nhìn chút mà ửng hồng hai má
Mắt thấy rồi mà có dám nhìn lâu
Em sẽ yêu anh lại từ đầu
Như buổi nào hai đứa cùng nhau
Ngắm trăng sao trên đồi nghe gió hát
Kề bên rồi mà cứ lặng lẽ thật lâu
Em sẽ yêu anh lại từ đầu
Như thuở nào hai bước lạc nhau
Tìm nhau qua muôn đời muôn kiếp
Hạnh phúc mỉm cười khi ta tìm thấy nhau
Em cứ hồn nhiên hát
Khi những ngọn gió đông
Lạnh lẽo
Đi qua ô cửa
Chờ một ngày nắng
Em cứ hồn nhiên hát
Khi ánh hoàng hôn
Buông tối
Đôi chim nhạn rủ nhau
Tìm về tổ ấm
Em cứ hồn nhiên hát
Khi mặt trời phía xa
Bừng sáng
Soi rọi cánh đồng hoa
Cho một ngày ngát hương
Em cứ hồn nhiên hát
Khi người với người
Trong tay
Đi qua tháng năm
Trở về nơi bắt đầu
Em cứ hồn nhiên thôi
Em cứ hồn nhiên thôi
Dù cuộc đời sánh đôi
Hay một mình độc bước
Dẫu rằng không nắm giữ được
Cũng hồn nhiên buông tay
Mây cứ bay
Gió cứ thổi
Rong chơi
Ta sẽ kể em nghe
Chuyện sông Hồng thở than
Gió cứ riết qua những ngôi nhà hoang
Vần vũ tìm một hơi ấm
Trong đêm đông giá lạnh
Ta sẽ kể em nghe
Chuyện sông Hồng ngàn năm
Dòng cứ chảy bên lở bên bồi
Xoay tạo tìm một đầy vơi
Trong ngày đông khô cạn
Ta sẽ kể em nghe
Chuyện sông Hồng nhớ thương
Nhớ cứ nhuộm đỏ cả dòng sông
Cồn cào tìm một mênh mông
Trong ngày đông níu giữ
Sông Hồng đó ngàn năm vẫn thế
Gió cứ thổi
Và nước cứ đầy vơi
Dòng cứ đỏ
Và thương nhớ khôn nguôi
Đục trong
Buông giữ
Cũng vẫn là sông Hồng – lặng lẽ ngàn năm
Ta sẽ vẽ bầu trời
Có in hình hai đứa
Và cả mây trắng nữa
Cùng nhởn nhơ rong chơi
Ta vẽ sóng cồn cào
Tung bọt bay trắng xóa
Ôm lấy những ghềnh đá
Ngàn năm mãi không thôi
Ta vẽ biển mênh mông
Thuyền căng buồm lộng gió
Dù đi đâu không rõ
Thuyền trên biển ngày đêm
Ta vẽ tới rừng sâu
Nơi đại ngàn hoang dại
Nơi bách tùng còn mãi
Sừng sững đứng cạnh nhau
Ta vẽ phép nhiệm màu
Không hình và không sắc
Không thanh và không nhạc
Tĩnh lặng ở bên nhau
Có những lần cùng em
Lặng ngắm những vì sao
Trời cao, cao lắm
Còn em thì thầm khẽ hát
Khúc tình ca kể chuyện của nhân gian
Có những lần cùng em
Lặng ngắm đám mây bay
Mây bay, bay mãi
Còn em tròn xoe mắt nói
Chuyện mây trời em sẽ vẽ lên đây
Có những lần cùng em
Lặng ngắm những hàng cây
Cây lay, lay mãi
Còn em dịu dàng xòe tay
Chạm vào cây để nghe chuyện bao người
Có những lần cùng em
Lặng lẽ đi qua dòng đời
Đời xô, xô mãi
Còn em hồn nhiên mỉm cười
Lắng nghe đi dòng chảy của muôn đời
Lắng nghe đi dòng chảy
Trong em
Trong anh
Nếu cho em một ngày nắng
Em sẽ mang nước mắt ra phơi
Chạm ánh nắng
Nước hóa thành mây
Hóa thành nụ cười
Trong veo
Nếu cho em một ngày gió
Em sẽ mang nỗi nhớ ra phơi
Chạm ngọn gió
Nhớ hóa ánh sáng
Hóa thành yêu thương
Ấm áp
Nếu cho em một ngày mưa
Em sẽ mang hạt mầm ra phơi
Chạm giọt mưa
Hạt nảy thành chồi
Nảy thành cây
Tốt tươi
Nếu cho em một ngày lặng
Em sẽ mang giận hờn ra phơi
Chạm vào lặng
Giận hờn tan biến
Hóa bình yên
Bên người
Nếu cho em một ngày hư không
Em sẽ mang an lành ra phơi
Chạm hư không
An lành bay mãi
Trải mênh mông
Khắp đất trời