Nắng và gió có đủ níu bước chân em
Khi tâm hồn vẫn lãng đãng nơi ngọn gió
Khi trái tim vẫn mong manh dễ vỡ
Tiếng thở dài bất tận theo ánh trăng
Nắng và gió có đủ níu bước chân em
Khi chiều chiều em ngóng về nơi ấy
Khi đêm đêm bên ánh đèn lặng lẽ
Trải tâm tư thổn thức theo tiếng dế miên man
Nắng có thể quên đã nhuộm hồng đôi má
Gió có thể quên đã đong đầy trong mắt
Em có thể quên về những ngày xưa cũ
Nhưng có thể quên những ước vọng tương lai?
Nắng và gió có đủ níu bước chân em….