Viết linh tinh

Có người đọc fb của mình, rồi lại nói chuyện với bạn mình (không nói tt với mình) là:

– cái Hà nó viết thì hay đấy, sắc sảo nhưng gai góc, đanh thép, kể mà bớt đi được thì tốt

Xưa mà nghe thấy mấy góp ý kiểu này mình sẽ nhột lắm, kiểu gì cũng nghĩ ngợi: ôi, mình là thế ư, làm thế nào giờ nhỉ, mình cần phải thay đổi thôi… 🤣 mà giờ mình thấy thích lắm. Thích vì hóa ra cũng có người đọc fb mình. 🤣🤣

Thật sự lúc nào điên chuyện gì thì mới hay viết nên ngôn từ nó cũng điên theo vậy. Còn bình thường chẳng nghĩ được gì. Cái thời suốt ngày thơ thẩn sến súa, đầu óc treo ngược cành cây cũng chán luôn rồi. Và quan trọng mình cũng không có nhu cầu cần ai đó thích mình, kể cả khách hàng. Chúng ta đến với nhau, bên cạnh nhau một là do duyên từ trước, hai là ý thức hệ, nhân sinh quan hợp nhau, chứ không phải mấy ngôn từ chau chuốt, nhất là một status có vài dòng nghĩ nát óc mất nửa giờ. Nên giờ cái đầu một là điên, hai là không nghĩ gì. 🤣🤣

Nhưng mà công nhận, cái ngôn từ nó chứa đựng nhiều thứ ghê gớm thật, không loại trừ cả bản ngã. Mình chỉ có cỡ nghìn bài viết trên mấy website thôi mà thành ra chẳng có một nhân viên sales nào, doanh thu vẫn xtỷ/tháng. Sợ thật đấy.

Rốt lại chỉ khoe em vẫn bán vật liệu cách âm tiêu âm, cách nhiệt. Vừa đọc cái hđ nhân viên gửi duyệt có nửa tỷ, mà khách yêu cầu mức phạt trần cao nhất 8% với sản phẩm gia công của VN, yêu cầu bồi thường và hoàn hàng 24h. Một công việc hoàn toàn dựa trên nguyên tắc, và điều khoản, sự giao dịch k chỉ giới hạn trong vài trăm triệu đơn hàng, mà là cả công trình vài chục vài trăm tỷ, những tòa nhà cao vài chục tầng, nên mềm mỏng mà không đúng đắn là thánh họ ngay.

🤣
🤣

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*
*
Website