VĂN HÓA DOANH NGHIỆP là bản sắc riêng của mỗi doanh nghiệp và theo một định nghĩa ngắn gọn được tôi ưa thích thì “Văn hóa doanh nghiệp là những niềm tin, thái độ và giá trị tồn tại phổ biến và tương đối ổn định trong doanh nghiệp” (Williams, A., Dobson, P. & Walters, M.)
MARKETING NỘI BỘ là các bài toán sử dụng nhân sự, đặc biệt đặt con người vào vị trí trọng tâm trong quá trình phát triển của doanh nghiệp, mà quan trọng hơn cả là gắn kết nhân viên với công ty, là khơi dậy hưng phấn làm việc của mỗi nhân viên và tạo điều kiện để nhân viên có thể phát huy tối đa năng lực của mình.
DOANH NGHIỆP là doanh nghiệp được thành lập với mục đích sản xuất, kinh doanh, và dịch vụ cung ứng sản phẩm và dịch vụ tốt nhất tới tay người tiêu dùng. Doanh nghiệp muốn tồn tại phải có các hoạt động mang lại lợi nhuận.
DOANH NGHIỆP muốn có lợi nhuận tốt, bền vững và phát triển thì theo hai định nghĩa trên không thể bỏ qua VĂN HÓA DOANH NGHIỆP VÀ MARKETING NỘI BỘ. Nhưng hiện nay, các ÔNG CHỦ do quá mải mê tập trung vào các hoạt động sản xuất, kinh doanh và dịch vụ mà đôi khi quên mất hay lơ là hai vấn đề trên. Chính sự lơ là đó đã nảy sinh một kẻ gọi là KẺ TIỂU NHÂN.
KẺ TIỂU NHÂN là kẻ mọi nơi, mọi lúc hay đặt điều, rêu rao dối trá, khiêu khích, ly gián, gió chiều nào che chiều ấy, té nước theo mưa, qua cầu rút ván, tung hoả mù trong quan hệ người với người.
Và theo các định nghĩa đơn giản ở trên thì KẺ TIỂU NHÂN chính là kẻ phá hoại VĂN HÓA DOANH NGHIỆP và MARKETING NỘI BỘ. Chính kẻ này là trung tâm của các cuộc buôn chuyện trong công ty, khiến nhân viên không chịu làm việc mà chỉ ngồi tập trung nói xấu kẻ khác. Chính kẻ này là người chuyên đặt điều nói xấu những người có năng lực, khiến Sếp cũng đau đầu khi phải xử lý các luông thông tin. Chính kẻ này là kẻ gây chia rẽ nội bộ khiến cho các nhân viên không thể gắn kết, làm việc nhóm. Chính kẻ này gây sự nhụt chí, tâm lý tiêu cực tới các nhân viên khác khiến họ không phát huy được khả năng của chính mình.
Thương thay những kẻ bị lôi kéo, những kẻ chỉ vào hùa, âu cũng chỉ là nhân viên nên cái “đầu” của họ âu cũng chỉ đến để cho người khác lợi dụng vậy thôi. Nhưng đáng thương hơn cả là ÔNG CHỦ doanh nghiệp, những người vất vả đau đầu trong thời buổi kinh tế hiện nay để duy trì doanh nghiệp, để tìm kế sách sinh ra lợi nhuận, thậm chí vay nóng để trả lương cho nhân viên, mải lo nghĩ kế, mải cải tiến sản xuất dịch vụ mà không biết trong tay áo của mình có rắn.
Thực sự, khi đi làm tư vấn marketing cho các doanh nghiệp, cái xử lý marketing nội bộ vẫn là cái tôi đau đầu nhất. Nhất là trong thời buổi bây giờ.
Có kẻ lấy lý lẽ với tôi rằng, cái giỏi của người tư vấn, hay quản lý là biết thu phục lòng người, là biết cảm hóa họ, là biết để cho họ nể phục. Vâng, cái đó đúng nhưng cần thời gian, thời gian ở đây không phải là đo bằng tháng để chứng minh và không phải cho một người mà cho nhiều người, vì kẻ tiểu nhân đã “trót” có được cả một “hội đồng minh” rồi còn gì .
Còn trong bối cảnh hiện nay, khi doanh nghiệp đang dành giật nhau từng khách hàng, nghĩ từng kế sáng tạo để duy trì công ty, khi mà số doanh nghiệp phá sản tới 30% tương đương với ít nhất 15% lượng nhân viên bị thất nghiệp, còn chưa kể tới những công ty sống đang cắt giảm nhân sự, khi mà một đồng tiền bỏ vào “chi phí” cũng cần phải đắn đo với mỗi ÔNG CHỦ, thì tại sao cách tốt nhất không là nhổ phéng cái gai đó đi. Cái quan trọng giờ là tập trung nhân lực, trí lực, tài lực của một tập thể vững mạnh vào để phát triển doanh nghiệp, chứ không phải là cái giờ ngồi đó mà bảo ai tốt ai xấu, là mất hàng giờ để phân minh và giải quyết những việc cá nhân.
Bản thân tôi VOTE cho cách thứ 2.
Các bạn khác cho ý kiến giùm nhé. Hí hí.