Trở về trong màn đêm
Những chiếc đèn cao áp chếch nghiêng nghiêng trên nóc những tòa nhà cao tầng
Ánh sáng chênh chếch chông chênh
Người với người vội vã
Không kịp nói câu giã từ
Tiễn biệt một mùa đông giá
Gửi lại những xót xa
Những ánh sáng trên cao
Không đủ chiếu soi gương mặt hồng của nàng
Khẽ mỉm cười khi chạm vào những yêu thương cất giấu
Có gì đâu
Một vết xước xưa cũ khắc lên chiếc lá
Để rồi thả trôi theo dòng
Bảng lảng trôi về mênh mông
Viết lên những lời ca chênh chông
Ngọn đèn cao áp sáng trên nóc nhà cao tầng
Qua đôi mắt người thi nhân bỗng biến thành trăng lấp lánh
Ánh bàng bạc rọi qua ô cửa
Sau tấm rèm
Những vòng tay ôm chặt lấy nhau
Sưởi ấm những nỗi đau
Để yêu thương hóa giải những khát khao, những hư ảo
Ngọn đèn chênh chếch
Soi rọi bước chân cô liêu
Gửi trong gió niềm yêu
Của kẻ lang thang đang hát khúc ca tìm về