Em trở về trong cái rét tháng ba
Cái rét còn sót lại của một mùa xưa cũ
Vẫn biết rằng chỉ yêu thương thôi là không đủ
Cần những hy sinh những suy nghĩ vì nhau
Dù là mối nhân duyên mang lại niềm đau
Hay là niềm vui mong manh trong phút chốc
Vẫn đủ để thấy mình không là đơn độc
Không thở dài mỗi nhịp bước thời gian
Gió cứ thổi những cái lạnh miên man
Cái lạnh đủ thấy đau trên da thịt
Cái lạnh đủ để nước mắt vơi đi một ít
Cái lạnh cuối cùng trong gió tháng ba
Nắng khẽ gọi phía chân trời xa xa
Bung yêu thương trên những bông kèn trắng
Em bình thản bước qua vùng thanh vắng
Trở về đợi anh trong cái rét tháng ba