Mấy nàng rảnh chuyện, ngồi tán gẫu. Rồi tất cả cười ngặt nghẽo khi nghe kể có người 23 tuổi mới biết trẻ con không phải sinh ra từ rốn.
Chúng càng cười lớn hơn khi thế kỷ 21, chị gái 8x đó vẫn tôn thờ lý tưởng của việc quan hệ nam nữ: nói không với quan hệ ngoài vợ chồng, tiền hôn nhân, qua đường, tình một đêm…
Rồi chúng tò mò: thế chuyện xảy ra với anh thì chị ấy đối diện thế nào?
Uhm. Đầu tiên thì sốc, tim đóng băng luôn ý chứ. Sau rồi thì học cách đối diện và tha thứ cho người khác. Nhưng có lẽ biện pháp dễ nhất, là đơn giản thấy mình không phải người phàm trần, và nếu không là người phàm thì không nên so sánh.
Haha. Kiểu tự cho mình là như thánh nữ ấy á.
Uhm. Không phải là người đó sợ tình dục, hay ghê tởm, hay gặp một biến cố tình dục nào. Mà đơn giản, người ta đã xây dựng cho mình một hình tượng lý tưởng.
Tình yêu dù có yêu nhau đến chết đi sống lại, dâng hiến cả linh hồn thì cũng không có nghĩa nó phải bao gồm cả tình dục. Ngược lại, tình dục theo nghĩa là thăng hoa, lên đỉnh cũng không có nghĩa phải có tình yêu trong đó. Tình dục với cô ấy chỉ đơn giản là việc duy trì nòi giống, không hơn không kém.
Mọi lý thuyết tình dục như bữa ăn, là nhu cầu cơ bản đều không đúng với cô ấy. Nào là tình dục để duy trì nhan sắc, để tạo nên sự rạng rỡ của một người đàn bà, thì dường như chúng đều không đúng.
Vậy tại sao như vậy ạ?
Chúng tò mò nghe kể về cái thứ tình dục vi diệu.
Chỉ có người trong cảnh mới thật sự thấu hiểu được cảnh giới này. Khắp đất trời như ngàn cánh hoa đào tuôn rơi. Những dòng nước mát, thanh khiết như cam lồ tuôn chảy khắp thân, tâm. Và một cảm giác run rẩy, rung động toàn thân để có thể cho ta lên một tầng khác về mặt năng lượng, kết nối. Khuôn mặt người kia đẹp như vầng trăng trong đêm tối mờ ảo. Thực mà hư, hư mà thực. Dục mà tình, tình mà dục.
Oa oa. Thật vậy ư?
Đúng vậy, và tình dục vi diệu của các bậc tiên nhân đó khiến cho người phàm trần khao khát. Người ta nghĩ ra đủ chiêu trò, kĩ thuật, tần suất để có thể có nó. Cái dòng nước cam lồ, thanh mát đó mới được gọi là tiên dược cho loài người. Nhưng thật sự, người bình thường, dù có dùng kĩ thuật tới đâu đi chăng nữa cũng không thể có được thứ đó. Họ nhầm lẫn với thứ dịch của cả hai phái. Không hề, nó rất trong, mát lạnh, và nó không chỉ chảy ra từ bộ phận nam nữ, nó chảy tràn khắp cơ thể của hai người. Và cái ánh sáng nó bao phủ khắp hai cơ thể đó như ánh sáng của trăng đêm rằm. Được tắm trong cái ánh sáng đó như gột rửa hết các thứ bụi bẩn, cảm xúc tiêu cực, nỗi đau… của cuộc đời. Buồn cười là con người ta cứ nghĩ tình dục như nhu cầu, là bữa ăn, để rồi cứ ngày ngày ăn các bữa ăn chán ngắt. Dù có thay đổi cách chế biến thì vẫn là thứ nguyên liệu đấy. Rồi người ta nghĩ phải thay đổi người quan hệ, nhưng nó cũng vẫn là nguyên liệu đó được nấu trong một cái nồi khác mà thôi.
Thứ tình dục vi diệu này quý như nhân sâm, và chẳng cần ăn nhiều. Vì một lần chạm được vào nó, là có thể trẻ ra cả năm tuổi, khi mà các mạch ngầm của xác thịt này được khai mở, được tắm mát, được gột rửa thì đâu có cần nhiều đâu.
Thôi, sơ sơ cho biết. Kể kĩ ra thì lại ối kẻ thèm thuồng và đi tìm cho kì được.
Rồi chúng gật gù. Cô ấy chạm tới thứ tình dục đẹp như những bông sen giữa cái hồ bùn tanh nhơ đó, thảo nào cô ấy chẳng thiết tha gì phàm tục là phải rồi. Mọi lý thuyết tình dục phàm trần đúng là bị bẽ gảy. 🤣🤣🤣
P/s: Thực hành á
🤣🤣🤣. Việc đầu tiên là tâm thức của những người thực hành. Nếu người ta chỉ đơn giản coi đó là nhu cầu sinh lý, coi nó là nghĩa vụ thì nó chỉ có thế thôi. Thô thiển và trần tục. Khi người ta coi tình dục là cảnh giới cao nhất của tình yêu, trân trọng người kia như thánh nữ và nam thần, dâng hiến cả thể xác và linh hồn cho cuộc hợp hoan đó thì mới đạt được trạng thái như vậy.
Sau đó người ta phải bỏ được hết bản ngã của mình khi giao hoan. Bình thường sách vở chỉ nói tới việc bỏ đi các áp lực, công việc, con cái,… mà không biết là còn bản ngã ở đó: bản ngã đạt mục đích gì đó, chinh phục, khám phá, ngay cả để có con, hay ngay cả để thỏa mãn cái cảm giác khát khao của cơ thể. Phải vượt qua cái khát khao của xác thể mới có thể tới cái vi diệu trên. Ngta cứ nhầm rằng đạt cực khoái là cực khoái, mà k biết là cực khoái đó mới chỉ là cực khoái của xác thể. Còn cực khoái của linh hồn thì k ai biết. 🤣🤣🤣
Cảnh giới thiền trong dục. Nó vi diệu như vậy đó nên người ta mới đam mê nó. Nhưng mà ứ biết cách. Khổ thay. Mặt khác, lại cứ bị kẹt cứng trong khoái lạc xác thịt mà không đi qua được nó để đạt được cái cao hơn. Chính vì thế mà nó mới bị ngăn cấm như một thứ tà đạo vì nó kìm chân của các kẻ tu hành. Mà không hiểu rằng, có dục mà đi qua được dục, không bị vướng vào dục thì kẻ đó đã tới một cảnh giới mà không phải mấy ai cũng làm được.😍😍😍