Tại sao bạn vẫn chưa thể bước đi trên con đường Bát chánh đạo?
Có một sự thật là nhiều thiền sinh tham gia nhiều hơn một khóa tu BCĐ nhưng lại chưa thể bước đi trên con đường BCĐ, nhưng ngược lại có những thiền sinh chỉ tham gia một khóa tu BCĐ họ có thể thực hành được những lời của thầy dạy. Có quan điểm thì cho rằng, đó là do họ chưa bỏ những kiến thức Vô Minh cũ. Có quan điểm cho rằng, văn tuệ chưa vững… Nhưng theo kinh nghiệm cá nhân, cái quan trọng nhất đó chính là họ chưa thực sự nghiêm túc thực hành: thấy chỉ là thấy, nghe chỉ là nghe, tức là dừng lại lộ trình tâm ở Tỉnh Giác.
Để thực hành Tu Chỉ, thì văn tuệ quả thực không có nhiều. Chỉ đơn giản là hiểu biết thế nào là 6 căn và 6 trần, sự tiếp xúc của chúng sinh ra 6 loại Cảm thọ và 6 loại Tưởng (tâm biết trực tiếp) ghi nhận 6 loại Thọ đó. Dừng lại ở tâm biết trực tiếp Tưởng bằng cách chú tâm vào các cảm giác (nổi trội hoặc có chủ đích). Còn với các kiến thức Vô Minh cũ, nếu thực hành nghiêm túc, chỉ dừng lại ở Tâm biết trực tiếp, thì ở đó có là điều kiện cho các Tà Niệm được sinh khởi không? Hay là vì thiếu sự thực hành một cách chú tâm liên tục mà làm cho các lộ trình tâm BTĐ bị xen vào, làm kích hoạt lên những thông tin Vô Minh mà thôi? Dẫn tới không thực hành được lại đổ tội cho Kho chứa.
Nhiều thiền sinh trong khóa học, đã kinh nghiệm được “thấy chỉ là thấy, nghe chỉ là nghe”. Nhưng sự trải nghiệm này lại chỉ kịp thoáng qua, lướt qua và ngay liền đó là tâm biết ý thức: a, đây rồi, mình đã “chứng” được – lúc này tâm biết trực tiếp mất, khiến sự thực hành không thể chú tâm liên tục và kéo dài để có thể tiến tới Chánh Định. Vì chỉ có an trú Chánh Định bạn mới kinh nghiệm được Tỉnh Giác. Chứ nó không phải chỉ là một cái thoáng qua của Tâm biết trực tiếp, hay thoáng của của Chánh Định. Muốn an trú Tỉnh Giác thì cần dày công thực hành hơn rất nhiều. Đó là sự liên tục, liên tục… hay Chánh Tinh tấn để đưa đến Chánh Định liên tục thì mới làm cho các việc ghi nhận chú tâm các đối tượng trên thân này trở thành một cách tự động. Nó thực chất là một thói quen Nhớ đến Chú tâm (Chánh niệm) đã được tu tập một cách thuần thục đến nỗi không cần phải tác ý mà trở thành tự nhiên như nhiên là như vậy (như việc đi đứng nằm ngồi giờ k phải dạy là nhấc co duỗi đặt từng bước như thế nào).
Nếu bạn thấy con đường BCĐ này đúng đắn, hãy bước từng bước, dừng lại ở tâm biết trực tiếp như đúng sự hướng dẫn thực hành của Giảng sư, bỏ qua hoặc không làm cho sinh khởi bất cứ một Tà niệm, thực chất là một lộ trình tâm Tà nào đưa đến phán xét so sánh về Pháp ở đây cả. Sự trải nghiệm, kinh nghiệm đúng đắn về Tỉnh Giác thật sự sẽ mở tiếp cách cửa trên con đường đạo cho mỗi cá nhân chúng ta.