Các cụ vẫn có câu “tậu trâu, lấy vợ, làm nhà”. Đó là 3 việc lớn nhất của người đàn ông. Còn “thân gái như hạt mưa sa/hạt sa chĩnh nước, hạt sa ruộng đồng”. Nhưng tôi, một đứa con gái lại luôn hô khẩu hiệu “hành phận tại thiên, hành sự tại nhân” đã đặt cho mình một kế hoạch tìm chồng và lấy chồng song song với các kế hoạch học tập và làm việc khác.
Mục tiêu: 26 tuổi âm lịch: hoàn thiện cái bằng cao học. 27 tuổi âm lịch: tuổi đẹp để cưới một ông chồng.
26 tuổi. Mục tiêu trước đã xong. Dù còn tới một năm nhưng làm sao tôi có thể quyết định mọi thứ nhanh chóng như thế chứ để đạt được mục tiêu thứ hai. Ngay như cái công việc của tôi: đầu tiên là phải đi khảo sát đầu tư, đi tiếp xúc với các lãnh đạo địa phương, xin chủ trương, rồi xin giấy phép đầu tư, xin thuê đất… một loạt các thủ tục đến mấy trăm loại giấy tờ may ra mới đến bước triển khai. Cũng không hiểu vì sao mà các dự án đến với tôi toàn bị dừng ở ngay ở bước xin chủ trương, cũng k hẳn do chủ đầu tư thiếu năng lực pháp nhân, thiếu năng lực tài chính hay lobby chưa nhiều mà có lẽ là tại “thời thế”. Không hẳn là khi mà cái bong bóng bất động sản vẫn còn to đùng như thế thì ai cũng nghĩ giá sẽ vẫn còn lên và lên nữa mà có đơn giản có ai xây một khu chung cư cao cấp ở Lai Châu hay Điện Biên trong giai đoạn này k nhỉ? 😀
Song song với việc đi làm, cộng với khả năng PR qua các phương tiện thông tin đại chúng, các đối tác của tôi cũng tăng lên một cách nhanh chóng. Tử vi của tôi đã chỉ ra rằng: số sẽ lấy được ông chồng tài hoa và cả đào hoa nữa. Nhưng tôi cũng k tin lắm. Với tiêu chuẩn của tôi, có lẽ chỉ có người máy may ra đáp ứng được nhưng như thế lại k có tình yêu. Mà với tôi, “cuộc sống k có tình yêu thì con người biến thành vượn” (SV 96). Mặt khác, tự xét bản thân mình “phải tự biết mình là ai chứ”. Hehe. Nhiều khi ngùi ngùi. Hay là…
Và… Người tính k bằng trời tính. Tôi đã đi lạc vào thế giới cổ tích của một người. Với một câu chuyện tình cũng đẹp như cổ tích là một kết thúc có hậu với pháo hoa rực rỡ.
Thế là tôi đã có chồng!
Thế là mùa đông năm nay tôi k bị ngủ một mình nằm kiểu gì cũng vẫn thấy rét nữa. Hehee. Thế là tôi bước sang một cuộc sống k p lúc nào thích thì ăn, thích thì ngủ, thích thì chơi nữa. Thế là tôi k chỉ có một người mẹ nữa. Tôi còn có thêm cả một dây họ hàng khác nữa. Và quan trọng khi chết đi tôi đã có tên trong một gia phả. Hehe.
Thế là tôi đã có chồng!
Tôi tò mò, háo hức với cuộc sống mới. Chuẩn bị tâm lý với những tình huống tôi vẫn thường đọc, thường nghe. Kinh nghiệm của người này k thể truyền cho người khác. Có lẽ tôi lại sẽ dẫm phải những vết xe đổ cũ. Nhưng tôi tin chúng tôi sẽ vượt qua, sẽ cùng nhau giải quyết cùng với tình yêu thương của chúng tôi dành cho nhau vốn dĩ đẹp như cổ tích. Mọi người vẫn bảo sau “trăng mật là vỡ mật”. Có lẽ thế mà cũng có lẽ không. Ngày mai thì chưa tới, tôi cũng k thể ngồi đó mà vẽ ra hay bôi lên cái cuộc sống của tôi những gì tôi tưởng tượng được.
Thế là tôi đã có chồng! Và chắc k bao lâu nữa đâu tôi lại sẽ viết tiếp bài “thế là tôi sắp làm mẹ”.