Em thấy tâm mình thẳng băng
Qua mùa nắng hạ, tới tận đông sang
Qua mùa thu vàng, tới xuân ấm áp
Qua đồng bát ngát, tới bờ cát dài
Em thấy tâm mình thẳng băng
Xuyên qua vách cao, xuyên qua vực sâu
Xuyên qua ngày nóng, xuyên qua đêm thâu
Xuyên qua nắng gió, xuyên qua mưa mau
Em thấy tâm mình thẳng băng
Đi qua tâm anh, đi qua tâm em
Đi qua nhớ mong, đi qua lãng quên
Đi qua hạnh phúc, đi qua ưu phiền
Em thấy tâm mình thẳng băng
Đi qua hết thẩy, chẳng vương vấn gì