Tại sao tìm cầu những thứ bên ngoài là nguồn gốc của mọi bệnh tật và cách chữa lành mọi thứ đơn giản là yêu thương?

(Thật sự rất hữu ích cho bạn, và người thân của bạn. – Viết xong rồi, đọc lại, mới thêm câu này, vì cứ nghĩ mình viết linh tinh)
***
Hơn 12 năm trước, đầu đau như muốn nổ, nứt ra. Khám chụp chiếu các kiểu không ra bệnh. Thuốc uống nx loại có gạch đỏ trên vỏ (cực độc). Đứa bạn đưa qua một lớp học Thiền của TTNCTNCN. Tại đây bệnh hết hẳn. Sức khỏe cải thiện. Chứng kiến nhiều người như thế, mình cũng có ao ước chữa bệnh cho người khác nhất là người nghèo.
Sau đó vài năm, gặp ông xã cũng là người dạy Thiền theo 1 pp từ Ấn độ. Tại đây mọi ng học và tự chữa cho mình nx bệnh nhẹ, nặng hơn một chút thì hỗ trợ nhau. Và 8 năm mình chứng kiến ông xã dạy người khác nhưng không bao giờ nói hay ca ngợi về nó.

Mình có tâm vọng từ trước, cộng chứng kiến như vậy, rất lấy làm băn khoăn là sao ông xã không quảng cáo rộng rãi việc chữa được một số bệnh. Thấy ổng chữa bệnh bằng tay, và có đọc thêm về Bàn tay ánh sáng, mình rất ngưỡng mộ và chỉ đặt mục tiêu tu luyện có được Bàn tay ánh sáng. Song việc này ổng dửng dưng, chỉ nói đến một ngày em sẽ hiểu, có nx thứ không thể ôm đồm.
Và loanh quanh, hôm nay mình cũng nhận ra là như thế nào.

Có mấy thứ chúng ta sẽ bàn ở đây:
1/ THIỀN CÓ CHỮA ĐƯỢC BỆNH KHÔNG?

Câu trả lời là KHÔNG đúng như thế. Nó đã bị cắt xén.
Hãy suy nghĩ một cách lô gic. Con người bị bệnh thì bản thân năng lượng của các trung tâm thần kinh của họ bị lệch lạc. Nếu họ chỉ ngồi im mà họ gọi là Thiền thì không thể nào tự điều chỉnh được nx trung tâm năng lượng đó cả. Tại sao lại nói đó là ngồi im mà không phải là ngồi thiền. Vì đơn giản đó không phải là thiền. (Sẽ định nghĩ ở sau). Vậy làm thế nào để bình chỉnh được những trung tâm năng lượng đấy? Một là dùng một năng lượng bên ngoài, năng lượng bên ngoài là cái gì thì bạn có thể tự tìm hiểu nhé (tha lực, năng lượng trung gian,… Phim Tây du ký có đầy,hj). Hai là dùng chính khả năng của con người. Và nếu dùng chính khả năng của con người thì làm gì: kích thích các huyệt đạo, tập luyện võ công, nội công, tâm trí vui vẻ.

Con người có hai thể: thể vật lý, thể khí. Có người nói còn thể năng lượng, mình thì không chắc có thể này, vì thực tế, thể vật lý – vật chất thô, hay thể khí thì đều hình thành từ năng lượng, hay sóng lượng từ, các hạt lượng tử. Các bạn hẳn còn nhớ những thí nghiệm vật lý ở c3, khi mà các vật chất khác nhau, qua máy quang phổ khác nhau thì chúng ta đều thấy được quang phổ của nó. Và da thịt, hay khí trong con người đều là một dạng vật chất và có quang phổ. Những người gọi là có nhãn quang, có khả năng nhìn thấy quang phổ của con người mà không phải dùng máy, thì thực tế cái thể năng lượng đó là bóng của cái thể vật lý và thể khí mà thôi.

Vậy, nếu bị biến đổi ở thế vật lý, chúng ta có thể dùng những tác động thô lên thể vật lý để tinh chỉnh lại nó: cắt, ghép, cấy,.. Các biện pháp như châm kim, diện chẩn, bấm huyệt, nội công, võ công. Võ công, nội công… giúp kích hoạt những tiểu huyệt, tiểu khu thần kinh, hoặc làm ức chế, giãn, bóp chặt… lên các trung khu thần kinh lớn dưới một cách tinh vi hơn các hình thức trước… Tại đây cả phần thân vật lý lẫn khí được bình chình chỉnh, do các tiểu huyệt, tiểu khu này tác động dẫn lại nguồn khí và huyết, sợi thần kinh được khơi thông như ng ta gỡ tắc đường.
Còn phương pháp dùng Ý tinh chỉnh Khí. Thậm chí cả nx phần Khí chưa đủ tắc nghẽn để gây thành bệnh.

Bước một ở đây là Quán. Tức là dùng ý dẫn khí. Thường là chúng ta sẽ ngồi im, tức là để cho cái thân thể vật lý này ngồi im, trong một nơi yên tĩnh, để ý nghĩ được tập trung và dùng ý dẫn khí. Con người khó làm được việc này, vì cứ ngồi im là các ý nghĩ thô tục của đời sống hằng ngày hiện ra mà không thể ý dẫn khí được, dẫn đến không thể bình chỉnh được. Nếu hằng ngày, mỗi giờ phút, chúng ta tập Định rồi, tức là cắt bỏ các tạp niệm, chánh niệm, rồi có thể dùng hơi thở để Định thì khi ngồi im, chúng ta không bị các ý nghĩ thô tục đời sống hiện ra trong tâm trí, mà dễ dàng quán được, dễ dàng tự bình chỉnh được thể khí của mình là như thế.

Quán có nhiều bài tập, và mỗi người phù hợp với một kiểu quán khác nhau là do các kiểu ứ trệ khí vốn có của người đó, dẫn tới việc cảm thấy dễ dàng dẫn khí theo kiểu nào.

Bệnh từ Tâm mà ra, đó chính là việc chúng ta dẫn dùng Ý dẫn khí tới các nơi không tốt, ứ khí ở đó dẫn tới bị bệnh tật mà thôi. Làm các việc nặng, sinh ra các bệnh về khớp, lưng. Bạn thử quan sát lại khi bạn làm việc nặng, bạn sẽ thấy gối chùn, lưng cong. Tâm ý bạn vừa mới để ý tới hai nơi đó, nhưng bạn lại tập trung quá vào việc bê vác, nên ý nghĩ lập tức rời hai vùng đó mà đi, nên ý rời đi quá nhanh, mà khí thì vẫn ở đó, không kịp đi theo. Nên có ai đó nói, làm chậm thôi không đau lưng là thế. Ai thong thả lại ít bệnh là thế. Hay những người tập luyện thể thao, yoga quá mức. Sao lại bị bệnh thoát vị đĩa đệm, háng, cơ… Vì các động tác khó, ý vừa dừng ở những chỗ kia như trên, liền bị rời đi ngay do mải mê với tập luyện để đạt giải, tâm ý đi quá nhanh mà khi vẫn ở đó, gây nên ứ nghẽn. Những người hay cáu giận, hay bị nội tạng cũng tương tự như vậy.

Thiền có hai thể. Thể tĩnh lặng và động. Thiền có thể tạm hiểu là để mọi thứ về đúng nó. Ngồi im và thiền tĩnh lặng khác nhau như thế nào. Ngồi im là một động tác, tại đó, thân vật lý không phát sinh động tác, nhưng tâm không nhận diện được các bộ phận của thân thể. Vì khi ngồi im, chúng ta còn mải suy nghĩ tới nx cái gỉ cái gì, mong cầu cái gỉ cái gì. Không cho cái não nó nghỉ, mà cái não nó không nghỉ thì thể khí nó cũng không nghỉ. Dẫn đến chúng ta cũng chẳng biết được máu đang chảy tới đâu trong kinh mạch, da đang bài tiết thế nào. Có thể chúng ta vẫn nhận thức được các tác động thô như muỗi đốt, kiến bò,.. nhưng những vận động tinh vi hơn của cơ thể vật lý thì không thể thấy vì chúng ta mới ngồi im thôi, cái tâm có đang để ở đây đâu. Còn thiền tĩnh lặng là khi bạn nhận thức được tất cả các vấn đề vận động tinh vi của thân vật lý. Bạn sẽ thấy trái tim ở khắp mọi nơi, thấy hô hấp ở từng lỗ chân lông….Khí nó chuyển động cùng với cái chuyển động của thể vật lý. Chúng được hợp nhất, chúng là chính nó. Ở thể động, thiền động cũng thế. Các vận động của thân thể, dù là nhỏ nhất cũng đều được tâm nhận biết. Và thật sự khi đó bạn không quên cái gì đâu, chứ không phải là càng già càng lẫn đâu.

Còn tại sao, đời sống vui vẻ, yêu thương giúp đẩy lùi bệnh tật? Đó cũng chính là dùng Ý dẫn khí. Mặt khác, có pháp tập gọi là Yêu thương bộ phận bị đau, chỗ bị ung thư. Vì khi ta yêu thương bộ phận vật lý đó, tâm ý ta dừng ở bộ phận đó. Yêu thương thì rất là nhẹ nhàng, vuốt ve. Khí đi qua bộ phận đó cũng rất là nhẹ nhàng, vuốt ve. Và bạn biết không, hiển nhiên là khí không còn bị đọng lại, hay tắc nghẽn ở đó nữa. Giống y như cuộn len rối, bạn đang nhẹ nhàng gỡ nó từng chút, từng chút một. Mặt khác, khi bạn biết bạn đang bị bệnh, bạn còn không còn đặt tâm ý ở những cái bên ngoài: tiền, danh vọng, nhà cửa, xe cộ… mà tâm ý đặt vào cơ thể mình, khí được dẫn nhẹ nhàng toàn cơ thể, như trường hợp một bộ phận bị đau ở trên.

Một bật mí nữa. Ở trạng thái Thiền, tâm ý và thân thể vật lý hợp nhất, chúng hòa hợp, và nói thật, lúc đó ý chẳng còn việc gì để làm, và ta rơi vào trạng thái Không. Trạng thái Không ở đó Ý không khởi, ý không có việc gì để làm. Và ai đã rơi vào trạng thái này sẽ biết, ta sẽ chẳng thấy đầu óc ta đâu, chẳng thấy thân thể ta đâu, muốn nghĩ gì cũng chẳng nghĩ được. Các chuyển động vô cùng tinh vi của thân thể lúc này chỉ còn hô hấp qua da, máu chảy trong mạch, tim đập rất chậm, hơi thở cũng không có. Và Ý không khởi. Khí cũng dừng. Bạn cứ tưởng tượng, một bát cốc nước nóng, mà chúng ta đậy nắp, khí nóng bốc lên vẫn ở trong cái cốc đó, tràn đầy, giữ cho cái cốc nước đó nóng lâu hơn. Khi thân ở trạng thái Thiền như thế, Khí tự lấp đầy các huyệt đạo dù là bé nhất, vi tế nhất, và hẳn nhiên rồi, chúng tự bình chỉnh các thiếu hụt, hay sai lệch của vị trí đó. Cái cốc mở nắp, bạn mới thấy nước bốc nên ở các vị trí trong miệng cốc là khác nhau, chứ đậy nắp rồi, cái khoảng trống còn lại thì phân tử nước có mật độ như nhau. Và ở trạng thái Thiền Định này, cơ thể mới tự chữa được bệnh mà không cần tới bất cứ tác động gì, kể cả nội công, khí công…

Tuy nhiên, việc Thiền giúp khí tự lấp đầy, nhưng nó sẽ lâu hơn nếu bạn chỉ bạn chỉ thiền. Các phương pháp tác động vào khí thô gồm bấm huyệt, châm cứu, khí công… sẽ giúp khí phần nào được bình chỉnh cơ bản. Thân thể thông thoáng rồi thì Thiền rất dễ. Các thiền sư thường rất giỏi võ là thế. Các thiền sư bên Thiền tông thì đi Kinh hành để thực hành Định. Hai thứ giúp dễ dàng Thiền Định.

Nếu bạn Thiền Định được như trên thì Thiền mới là chữa bệnh.

Nhưng bạn có thể tập ở tầng thấp hơn một chút đó là Yêu thương, tĩnh lặng, làm mọi thứ từ từ, để Khí được dịch chuyển nhẹ nhàng, yêu thương, ve vuốt, để tự nó bình chỉnh, gỡ rối như bạn đang gỡ rối len nhé.

2/ CÓ NÊN CHỮA BỆNH CHO NGƯỜI KHÁC KHÔNG nếu bạn có Pháp lực? (một số người, khi ngồi Thiền (thiền thật ý nhé), sẽ có một số Pháp lực

Nếu ngày ấy mình không bị ốm, có bao giờ mình tự đi tìm cách chữa bệnh cho mình, cách sống tốt hơn, cách tạo nên nx thói quen tốt hơn không? Chắc chắn là không rồi. Và tất cả những suy nghĩ, những thói quen đều là vì thế sinh ra bệnh tật cho mình mà thôi. Tâm dẫn bệnh, hay Tâm chữa bệnh mình đã nói ở trên.

Các thiền sư không chữa bệnh cho người khác, vì căn bản họ hiểu bệnh từ tâm ý mà ra. Nếu tâm họ không chuyển, hay thô là các suy nghĩ bình thường của họ không chuyển thì có chữa suốt đời cũng không hết bệnh. Mặt khác, họ không muốn điều khiển thay đổi suy nghĩ của người vì cái này phải dùng thôi miên hay tâm lực để ức chế tâm ý người khác.

Có người nói, khỏi bệnh là do Niềm tin. Thực chất, niềm tin là một dạng Định tâm. Tâm định, ý định, khí định thì chữa lành vậy thôi. Còn đang chữa bệnh mà lại suy nghĩ tới bài thuốc kia hay hơn, bác sỹ kia giỏi hơn, thì tâm không định, ý không định, khí không định làm sao lành đây.

Và mỗi người, cần tự ý thức về chính mình, sống cuộc sống của mình, và hoàn toàn họ có thể tự chữa bệnh cho chính mình. Và chắc chắc, họ có thể, vì Thể, hay Khí của người họ, là của họ, và họ làm chủ nó. Và một điều thú vị hơn, là thực ra, họ mới biết họ bị đau ở đâu, và gặp các vấn đề gì trong cuộc sống. Mỗi cái mà họ gọi là vấn đề, hay là nghiệp, hay là khổ, đó là họ đã đặt tâm ý họ vào đó và dẫn bệnh trở lại với cơ thể họ. Vì họ đang làm tắc nghẽn thể khí trong mình, khiến nó không được chảy một cách nhẹ nhàng, yêu thương trong cơ thể họ.

Và kết lại, một là hãy tự YÊU THƯƠNG chính mình, đó là bài tập, là bí quyết chữa lành mọi bệnh tật nhé.

(Các khái niệm ở trong bài viết có thể sẽ rất sai lệch so với nhân sinh quan của ai đó vô tình đọc. Nhưng đó là logic trong tầm nhận thức của mình. Chia sẻ để mong muốn mọi người sống tốt hơn, khỏe mạnh hơn.)

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*
*
Website