Tại sao trẻ lại tự kỷ?
Tại sao sau mỗi cuộc vui lại thấy buồn và không muốn kết thúc?
💖💖💖
Sáng sáng, đi làm qua lớp học của trẻ tự kỷ. Nhìn thấy chúng và những người đưa chúng đi học mà thấy thương chúng quá.
Mỗi chúng ta, đều là một cá thể, và có một năng lượng riêng. Tuy nhiên, tất cả những cái chúng ta gọi là duyên thì mỗi cá thể tại một thời điểm nào đó đều có những dao động năng lượng trùng với cái dao động năng lượng của cá thể kia. Chính vì vậy, người ta hay gọi là bắt sóng nhau là thế.
Khi tôi nhìn những người đưa những đứa trẻ đó đi học, tôi thấy có hai trường hợp xảy ra:
– Người lớn và trẻ con không có sự tương tác về mặt năng lượng. Đứa trẻ giống như một cái cây con yếu ớt, trường năng lượng xung quanh chúng mặc dù thanh nhưng yếu. Nên chúng cần có sự trao đổi hay tương tác về mặt năng lượng với người lớn. Chúng cần chúng ta chơi cùng, ngủ cùng, trò chuyện cùng, kể cả khi chúng không hiểu gì nhưng mắt nhìn mắt là giữa hai cá thể có sự kết nối năng lượng rồi. Tuy nhiên, cha mẹ quá bận rộn, hoặc osin là người không có tâm, đều dẫn đến tình trạng mất kết nối năng lượng. Có những bậc cha mẹ dành thời gian chơi với con nhưng tâm hồn họ vẫn để ở công việc, hoặc để ở đâu đó bên ngoài, dẫn đến ở cạnh con nhưng cũng không có sự kết nối. Cá thể năng lượng con dần trở nên cô lập, mất tương tác với môi trường xung quanh, chúng không có hoặc gần như không có kết nối và tương tác với thế giới bên ngoài. Cá thể này độc lập dần dần dẫn đến chúng bị tự kỷ.
– Người lớn lại bọc trẻ trong một vùng năng lượng cô đặc. Ngược lại với trường hợp trên, thì đứa trẻ trong trường hợp này bị bọc lại như một cái kén. Cha mẹ hoặc người lớn quá yêu thương con cái. Tuy nhiên, năng lượng của người lớn này lại không sạch, nhiều năng lượng tạp, do chính bản thân họ bị bệnh (cả bệnh thể xác lẫn tinh thần), sống thiếu tích cực, nhiều tư duy tiêu cực, bản thân năng lượng xung quanh người này bị đặc quánh nên khi họ quá yêu thương, họ kết nối quá nhiều, dẫn đến năng lượng của họ phủ trùm lên năng lượng của đứa trẻ, làm chúng cũng mất đi các kết nối với các cá thể khác ngoài môi trường xung quanh.
Các bài báo đều nói rất nhiều về cả hai trường hợp trên. Và cách chúng ta xử lý, theo góc độ của tôi, đó là bản thân mỗi người lớn phải tập kết nối năng lượng với đứa trẻ của mình, kể cả với vợ chồng mình. Và bên cạnh đó chúng ta phải tự thanh lọc trường năng lượng xung quanh cơ thể mình.
Những biện pháp thô để thanh lọc cơ thể là uống các chất thải độc, ăn uống lành mạnh, tập thể dục, yoga. Các phương pháp khó hơn là thiền tập mỗi ngày. Tuy nhiên, hiệu quả nhất là thay đổi tư duy sống, nhân sinh quan sống, tâm hồn của chúng ta bằng YÊU THƯƠNG, BIẾT ƠN, THA THỨ.
Hãy chuẩn bị cho mình một cuốn sổ nhỏ: mỗi sáng hoặc mỗi tối trước khi đi ngủ, hãy viết 5 điều bạn yêu thương, 5 điều mà bạn biết ơn và 5 điều mà bạn tha thứ.
p/s: đi ăn cơm đã, sẽ viết tiếp về Tại sao sau mỗi cuộc vui lại thấy buồn
(những trường năng lượng quanh một đứa trẻ hay mỗi cá thể nếu bạn đủ tĩnh lặng, bạn sẽ hoàn toàn dễ dàng quan sát chúng. mỗi chúng ta đều có thể làm việc đó.)