Khi bước đi trên con đường đời – thế gian, bạn cảm thấy mệt mỏi, stress, đôi khi muốn buông xuống tất cả với những cái nhăn mày, nhíu trán, lo lắng, toan tính. Nó khiến bạn khô héo, khó coi, quắt queo và xấu xí. Vì đơn giản nó đang đi ngược với tự nhiên. Bạn cứ nghĩ rằng sống ở đời phải làm việc đời, nhưng thực tế tất cả chỉ đều là để thỏa mãn ham muốn, sở thích, ước mơ, tầm cầu, hoàn thành những ấp ủ của chính bạn, có thể mới hôm qua, hôm kia, từ rất lâu, từ quá khứ, thậm chí từ kiếp nào nào mà bạn cũng không thể biết. Vì tính cá nhân mà bạn chỉ muốn lấy vào, vun bồi, xây đắp, tạo dựng cho lâu đài (gồm vật chất, tâm thức) của bạn. Bạn đã lấy đi của tự nhiên. Bạn đã ngăn sông, cấm chợ, đào hào, đắp đập… tạo ra con đường và dòng chảy mang tên chính mình… Càng đi lâu trên con đường đó, chỉ khiến bạn càng ngày càng mệt mỏi, khổ đau, nhiều lúc muốn buông xuống hết thảy và trong tâm bạn luôn cảm tưởng dường như có gì đó sai sai… Nên người già mới nhiều bài học, nhiều kinh nghiệm truyền lại cho con cháu như vậy. Chỉ tiếc là kinh nghiệm thì chỉ đúng với người này mà không đúng với người kai, và mọi sự so sánh đều là khập khiễng vậy.
Khi bước đi trên con đường đạo, bạn cảm thấy an lạc, thanh thản, vì con đường đó khiến trái tim bạn rộng mở, tâm hồn bạn nở hoa, bạn hòa vào tự nhiên và thuận theo dòng chảy của tự nhiên, chứ không phải là ngược đường. Nó chỉ ngược với thói quen, với ham muốn và sở thích phóng túng của cá nhân bạn. Đi lâu trên con đường này bạn sẽ thấy mọi thứ là tự nhiên và tự nhiên là bạn. Không hề còn sự cưỡng ép, gượng gạo. Bạn không còn cần phải cố gắng, gồng mình hay nỗ lực để đạt một điều gì nữa. Vì thế mà sự bình an luôn hiện hữu trong bạn.
Chúng ta ai cũng có quyền lựa chọn con đường đi tiếp của mình. Có thể đi một mình, có thể đi cùng vài người đồng hành. Nhưng điều quan trọng nhất, trên con đường bạn lựa chọn, nó giúp bạn lắng nghe được trái tim mình.
Một người bạn giúp tôi nhận ra một điều: “Sự bao dung từ tâm khiến người khác bình an. Tri thức kinh nghiệm lại khiến người ta bất an. Sự bao dung từ tâm không có đúng sai. Còn tri thức kinh nghiệm lại cho thấy thế này mới nên là, thế kia không nên là.”
Nên là tôi không khuyên răn gì bạn cả, chỉ là nếu qua ngõ phố nào thấy kẹt xe, tạt vào đây uống trà chém gió rồi đi tiếp.