Quán pháp

Tự nhiên nóng trong người, tự dưng thấy khó chịu, tự dưng yêu, tự dưng ghét… Những cái bạn không thể giải thích và đổ cho nghiệp lực trong quá khứ. Bạn nói: không muốn nhưng nghiệp lực cứ lôi bạn đi, đau đớn trên thân xác bạn. Buông lỏng và nuông chiều nó khiến thân trượt dài trong các tà niệm.

Làm thế nào để đoạn trừ?

Một hành giả không chỉ đoạn trừ các nghiệp xấu do các ý niệm, câu nói, hành động trong kiếp sống này, ngay tại thời điểm này mà còn phải đối diện với các nghiệp quả mà mình đã lỡ gieo trồng từ đời sống quá khứ (thời gian lâu trước đó, kiếp sống trước đó). Khi giữ chánh niệm trong thân, khẩu, ý là hành giả đã có thể giải quyết được một phần vế đầu.

Đối với nghiệp lực từ quá khứ, nhất là những nghiệp nặng, sát hại nhiều, thề nguyện sâu sắc, lấy trộm cắp mà không trả… Đến khi bung quả trổ cành thì thật sự là đau đớn cả thân lẫn tâm.

Nhưng việc đầu tiên hành giả cần là giữ bình tĩnh. Tôi nhớ lần đầu tiên tôi gặp nghiệp lực của mình, đã cuống cuồng như thế nào, đã sợ hãi như thế nào… Vì thực sự hoang mang. Mình không nghĩ và chưa từng nghĩ điều đó nó sẽ xảy ra nhưng giờ nó đã xảy ra, sờ sờ đó. Việc đầu tiên vẫn khẳng định lại là bình tĩnh. Bình tĩnh để nhận diện các sợi nghiệp, sợi niệm nó đang đâm trổ trong tâm mình. Giống như một hạt mầm, được gieo trong đất, đến ngày, đến tháng nó sẽ hiển nhiên bung mầm. Vỏ quả hồ đào bị vỡ, những hạt mầm cựa mình, tách đôi. Những lá non xanh đầu tiên bắt đầu nhú.

Có những hành giả khi gặp việc này, sẽ làm bằng cách phủ thêm đất lên, để hạt mầm tiếp tục chưa chui ra khỏi được mặt đất. Nhưng càng phủ đất lên, lớp đất càng dày, hạt mầm càng đau đớn, càng tìm cách chui lên, vì nó đã trổ, nó không thể không lớn, nó không thể tiếp tục dừng lại. Mọi kỹ thuật bên ngoài tâm bạn đang thực hành như thiền, chú, cúng, cầu… đều thuộc một trong hai việc này: đắp đất hoặc cấu ngọn.

Có những hành giả thì sẽ phạt, đưa tay cấu đi những lá non đó. Có những loại hạt như con rắn nhiều đầu, cấu cái này nó trổ mầm khác. Có những loại hạt, cấu lá non, nó không trổ tiếp nhưng sẽ nằm đó, chờ ngày bung lên tiếp.

Việc thứ hai là chấp nhận hạt mầm đó mình đã gieo, nhận diện được duyên khởi mình đã tạo và tĩnh lặng ngắm nhìn những lá non xanh đó chồi lên, đâm cành, rẽ nhánh.

Tại thời điểm khi hành giả thừa nhận bạn đã gieo hạt mầm thì là lúc cần sám hối về điều đó. Nhận lỗi đó là của mình. Ý thức duyên khởi đó là mình tạo, từ giờ không lặp lại, hay gọi là tác ý, gieo mầm như vậy nữa. Hành giả có thể đọc kinh sám hối nếu theo Phật hay đến nhà thờ sám hối nếu theo TCG.

Và sám hối kèm với tha thứ. Tha thứ cho tất cả lỗi lầm của người hay của chính mình dù vô tình hay cố ý. Sự tha thứ dành cho người vẫn dễ dàng hơn sự tha thứ dành cho chính mình. Nhưng bạn cần phải tha thứ cho chính mình. Chỉ khi bạn tha thứ, các sợi nghiệp mới tách khỏi tâm thức của bạn. Giống như mầm cây bây giờ bạn bứng nó ra khỏi mảnh đất của vườn nhà.

Việc thứ ba là biết ơn. Biết ơn sẽ gồm cả tri ân và yêu thương. Hành giả cần biết ơn vì nghiệp lực đã trổ, để cho mình biết mình đã từng mắc lỗi lầm như vậy và sẽ không tái diễn. Cũng cần biết ơn đó chính là sự nhắc nhở cây mầm của mình nếu không chăm sóc đúng sẽ có sâu, và không thể đậu quả ngọt. Sự biết ơn này xuất phát từ sự tri ân sâu sắc từ trái tim yêu thương thuần khiết của bạn. Giống như điều đó là một ân huệ lớn lao, đầy cảm xúc.

Nếu bạn không biết ơn và yêu thương các nghiệp lực đã trổ. Mà lại đón nhận nó trổ trong tâm thức của mình. Thì đó chính là sự trượt dài của tâm và thân. Bạn sẽ lao vào các cuộc tình ái mà bạn bảo tình yêu sét đánh. Bạn sẽ lao vào sự nóng giận mà bạn sẽ bảo đó là không kiềm chế được. Bạn sẽ lao vào những con đường kiếm tiền phi pháp mà bảo ma chi, quỷ dẫn lối. Không có ma quỷ bên ngoài, chỉ có chính bạn đang tạo ra một tâm ma để thỏa mãn sự thoải mái của tâm và thân mà thôi.

Tại thời điểm biết ơn và yêu thương, cây nghiệp của bạn đã mọc ở một mảnh vườn khác không phải tâm thức bạn. Tại mảnh vườn đó, bất kể nghiệp lực gì, những hạt mầm mọc lên cũng nảy nở muôn ngàn đóa hoa. Hoa của sự hối lỗi, hoa của sự tha thứ, hoa của sự biết ơn và tình yêu thương.

Các tầng nghiệp của quá khứ đều dày chồng chất. Các hành giả hãy từ từ chiêm nghiệm và hoan hỉ đón chờ vườn nghiệp của mình đơm hoa khoe sắc.

P/s: bài viết theo trải nghiệm cá nhân, không có đúng sai

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*
*
Website