NUÔNG CHIỀU

Em có thể chạy về vùi đầu vào ngực anh?

Như đứa trẻ con chạy về rúc vào lòng mẹ

Anh bao dung, khiêm nhường nhỏ nhẹ

Ngoan, ngoan nào cô bé của anh

Em có thể chạy về nhõng nhẽo với anh?

Như cô em gái thuở nào mới lớn

Có chàng trai thủ thỉ, mặt mày hơn hớn

Bĩu môi cười, đừng có mà trêu em

Em có thể chạy về hờn dỗi với anh?

Bắt nạt anh như bà cô già khó tính

Anh hiền hòa mỉm cười an định

Trẻ con mà, mãi chẳng lớn được đâu

Em có thể chạy mãi tận nơi đâu

Có lẽ cũng không muốn rời vòng tay ấy

Dù đôi lúc chợt vu vơ lắm đấy

Nhưng thật mà, chỉ muốn chạy về bên anh

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*
*
Website