Người ơi ta nhớ người
Nhớ ánh mắt môi cười
Người ơi ta nhớ người
Nhớ khuôn mặt như bầu trời
Người ơi ta nhớ người
Nhớ những chiều nắm tay dọc theo bờ đê
Cỏ may găm
Nỗi nhớ vào tim
Người ơi ta nhớ người
Để mỗi sáng sáng khi giật mình tỉnh giấc
Ta khẽ gọi
Tên người
Thời gian trôi như gió thoảng qua miền hư vô
Nụ cười của người đọng lại mấy phần
Ánh mắt của người còn ngắm ta bao lần
Và nỗi nhớ như bong bóng vỡ tan ảo ảnh
Người ơi ta quên người
Quên ánh mắt môi
Quên khuôn mặt như bầu trời
Quên những tháng ngày rong chơi
Gửi gió gửi mây
Để quên người