Giọt nước mới đầu ở tận núi cao, nghe nói về biển và nó cứ thế đi. K cần biết trên đường ra sao. Và khi ra tới biển rồi. Nó chia sẻ về quãng đường nó đã qua, nhưng cũng chia sẻ về cảm giác hạnh phúc ngập tràn khi tới biển.
Con đường nó đi, k p chỉ là sự vất vả bên ngoài, nó còn là cả sự đấu tranh bên trong, nên dừng lại làm nước dinh dưỡng cho cây, hay lại theo gió, thành mưa, rồi lại rơi xuống.
Mỗi chúng ta cũng thế, khi lựa chọn con đường của mình, ý chí cá nhân thôi k đủ, còn theo đó là ý chí thượng đế, còn là cả chuỗi hành trình quan sát tâm của mình để k những giúp nó vượt qua thành ý chí cá nhân mà để nó hòa nhập làm một vào với dòng chảy tự nhiên.
Dầu sao sách cũng chia sẻ về trải nghiệm của 1 hành giả. Còn con đường của chúng ta thì chúng ta phải tự trải nghiệm và vượt qua.