Nếu ai hỏi con: ” Bạn là người gì ? ”
Con đừng mạo nhận Tàu, Nhật làm chi !
Dù con có đi từ Á sang Phi,
từ Âu sang Úc hay Bắc, Nam Mỹ,
con vẫn là người Việt Nam cao quý
nối gót Ông-Cha: Hậu Sinh khả úy
như Trần Bình Trọng dõng dạc, uy nghi
chỉ mặt Thoát Hoan bằng giọng khinh khi:
”Ta thà làm quỷ Nước Nam tuyệt mỹ
hơn làm Bắc Vương là cái thá chi !”
Lịch Sử Việt Nam: Bài Học Luân Lý
dạy làm người Việt biết câu Liêm Sĩ …
Xưa Kha-luân-bố tìm ra Châu Mỹ
vẫn luôn tự hào mình là người Ý !
Con có Tổ Tiên Anh Hùng, Chí Sĩ
Văn Hiến sáng ngời mấy mươi thế kỷ,
Dòng Giống Lạc Hồng quật cường, chí khí
như Vua Quang Trung rượt Tôn Sĩ Nghị,
hai mươi vạn quân tan tành, thoái chí !
Nơi gò Đống Đa: mồ chôn giặc phỉ !
Con hãy đọc lại Văn Học, Sử Ký,
nghiên cứu cặn kẽ, rõ ràng, tỉ mỉ
Bộ Lạc sơ khai tên là Giao Chỉ,
”Con Rồng, Cháu Tiên” đồng tâm, nhất trí,
đoàn kết, yêu thương, miệt mài, chăm chỉ,
nam, phụ, lão, ấu biết rõ tôn ti …
Dòng Giống Lạc Hồng qua bao thế kỷ
không hề nao núng, vẫn luôn kiên trì
chống giặc ngoại xâm hiển hách, thần kỳ !
Thế Giới ngưỡng mộ, nhận ra nguyên lý:
”Tang bồng hồ thỉ: tôn chỉ nam nhi”!
Lịch Sử Việt Nam: Bài Học Tâm Lý
con không tìm hiểu nào có khác chi
”vong ân, bội nghĩa, vô giác, bất tri,
vô tri: bất mộ, đồng hóa thị phi,
vô học: bất tri hư, thực, sâm si ! ”
Mẹ dạy cho con luân thường, đạo lý
để một mai kia dù là Tiến Sĩ
nhớ lời mẹ dạy đang lúc xuân thì:
ở cho phải Đạo, có tình, có lý !
Là nhà khoa học không có lương tri,
con sẽ như người mọi rợ, man di !
Con học để rồi yêu chân, thiện, mỹ,
biết rõ cội nguồn Quê Hương hùng vĩ,
Người Bắc, Trung, Nam mũi tẹt, da vàng
Dòng máu Văn Lang của Họ Hồng Bàng !
Nếu ai hỏ con: ”Bạn từ đâu sang ? ”
Con đừng mạo nhận Đài loan, Hương Cảng !
Họ đâu có được cảnh chiều Đèo Ngang,
Bà Huyện Thanh Quang hồn thơ lai láng !
Họ không có được Vua ”Bạch Đằng Giang”
Hưng Đạo, Ngô Quyền đuổi giặc ngoại bang !
Họ không thấu được nỗi buồn mênh mang
của Hàn Mặc Tử bên dòng Hương Giang,
những chuyến đò êm, mái đẩy nhịp nhàng
chở trăng lả lơi, du khách mơ màng !
Quê Hương của con là Huế, Nha Trang,
Saigòn, Hà Nội, Phan Rí, Phan Rang
Chùa Hương, Thiên Mụ, hay Phá Tam Giang…,
tiếng hò giã gạo những đêm trăng sáng,
ruộng lúa, nương khoai, cây đa đầu làng,
những cô thôn nữ môi cười duyên dáng,
mối tình chung thủy, chinh phụ nhớ chàng
bồng con lên núi, nước mắt hai hàng,
biến thành tượng đá, mây phủ là tang !
Huyền Thoại Việt Nam có mẹ cưu mang
”đồng bào trăm trứng” nở ra trăm chàng !
Năm mươi lên núi xây dựng nhà sàn;
năm mươi xuống biển, khai phá, mở mang
những vùng đất hoang, tô thắm Giang San !
Quê Hương Việt Nam là gương ngời sáng,
có Lý thường Kiệt, có Huỳnh Thúc Kháng,
có Đinh Bộ Lĩnh phất ngọn cờ lau !
Sử Địa mến yêu con phải thuộc làu,
yêu dãy Trường Sơn trùng diệp, xanh màu,
yêu mái nhà tranh, nải chuối, buồng cau …
Quê Hương của con là mũi Cà Mau
có Ải ”Bắc” * Quan là cửa sang Tàu,
Đồng Tháp mênh mông, gió lộng Vũng Tàu
cụ già chống gậy, mái đầu bạc phau,
giọng hò của mẹ ru con ngủ mau,
là dòng sữa ngọt ”như đường mía lau”,
là đồng lúa chín, biển xanh rì rào…
Nếu ai hỏi con: ” Bạn người nước nào ? ”
Con đừng mặc cảm, mà phải nói láo !
Quê Hương của con là các Anh Hào
tô điểm Non Sông bằng chính máu đào,
là công sinh thành, nuôi con tần tảo,
cải lương, hát bộ, tục ngữ, ca dao,
là Bắc, Trung, Nam, tình cảm dạt dào !
Hãy đứng lên đi, toàn thể Đồng Bào,
đuổi giặc xâm lăng là quân vô đạo !
“ST”