Lý tưởng là lý tưởng
Nếu bạn chấp chặt như vậy mới là lý tưởng, đó là lý tưởng của ta, thì bạn đã bỏ lỡ rất nhiều rồi.
Nhớ câu chuyện xưa lúc làm nhà thầu thi công. Mình vốn ghét buôn bán từ nhỏ, nên cái gì làm dù là kiếm tiền cũng phải có tính sáng tạo và có tính “sang” ở đó. Bán hàng kể cả bán buôn, bán b2b với mình vẫn là con buôn. Cái từ này nó thâm nhập vào đầu mình ghê gớm, và dù công ty vẫn có hai mảng thi công và phân phối vật tư nhưng mình chỉ đầu tư cho thi công, sản xuất, máy móc, nhà xưởng… Rồi mất tới 7 năm trời để mình biết, mình không hợp với cái danh xưng đó. Dù rằng nhiều công trình cũng ghi được dấu ấn, nhưng công sức bỏ ra quá nhiều.
Khi thấm sâu về đạo, mới thấy, mọi thứ chỉ là trò chơi thôi. Nếu ta không thể “thắng” trong trò chơi đó, hãy hoan hỷ rút lui. – Tức là đáng nhẽ ta là người chơi thì lại bị nó chơi lại ta ý mà. – Khám phá các sân chơi khác vừa sức mình, cũng như mình có thể cân đối được thời gian cho mình, cho gia đình, cho cộng đồng, cũng vẫn thoải mái kiếm được tiền đủ cho nhu cầu.
Ảo tưởng thì dễ lắm. Nhận ra mình đang ảo tưởng, buông cái ảo tưởng xuống, chân thực với con người của mình mới khó.
Lý tưởng chỉ là lý tưởng thôi. Đừng để nó cột chân mình lại.