☘🌻🍁
Mỗi ngày, chúng ta thốt ra bao nhiêu lần hay nghe người khác nói bao nhiêu lần từ Nhân Quả? Mỗi ngày, chúng ta bao nhiêu lần nghĩ đến Nhân Quả?
Những người gánh điều không may, tự an ủi – Nhân Quả. Những người gặp điều tốt lành, tự cười – Nhân Quả. Thấy người làm điều xấu với mình, ta nói: mi cẩn thận Nhân Quả. Thấy người làm điều tốt với mình, ta nói: mình đúng là có phước Nhân Quả.
Nhưng thực, cần một chút tĩnh lại về Nhân Quả.
– Nếu mỗi hành động ta cho rằng ta đang gieo Nhân, ắt ta đang mong cầu Quả. Mong cầu có tới?
– Nếu mỗi hành động ta cho rằng ta đang gieo Nhân. Nhân đó còn vô tư, trong sáng? Nhân không vô tư, trong sáng, hỏi có đậu Quả lành?
– Nếu mỗi hành động của người, ta cho rằng người đó đang gieo Nhân xấu, hẳn có xấu, hay là ta đang bọc vỏ xấu. Vỏ ta xấu, hỏi Nhân trong tâm ta có sáng?
– Nếu mỗi khi nhận Quả xấu, ta tự cho rằng do Nhân xấu, rồi bỏ Nhân đó đi, hỏi Nhân mới có tốt hơn không nếu vẫn được gieo theo cách cũ?
– Nếu mỗi khi nhận Quả lành, ta tự cho rằng do Nhân tốt, rồi Tự mãn, hỏi Tự mãn có sinh Nhân lành tiếp theo?
Ai cũng cho rằng cần sống sao để sau này có Quả lành cho con cái, cho kiếp sau, và nghĩ phải tạo ra đủ thứ Nhân tốt. Phải hỏi có tới? Cố hỏi có tới? Tạo hỏi có tới?
🍁🌻☘
Không Nhân ắt không Quả.
Không tạo một ý nghĩ gì theo logic lối mòn mà ta vẫn cứ hô to Nhân Quả.
Và chốt lại là không nghĩ gì. Hihi.