Mai em lại vào núi đây ạ. Kinh hành (đi bộ) 6km đường núi, rồi ẩn cư nơi không có bất cứ loại sóng nào. Ăn chay, ngủ lều. Rừng thiêng, nước ngọt. Up cái tút để các bạn đỡ trách là đi mà không gieo duyên cho ai. 🥰
Có người bạn hỏi, hay thiền vậy, học đạo vậy thì có tình yêu không? Ui, yêu ác là đằng khác. Bình thường thì yêu mỗi chồng mình, đằng này thiền vào là yêu luôn chồng con bạn, chồng người chẳng quen. Đáng nhẽ yêu mỗi nam, giờ yêu cả nữ. Đáng nhẽ yêu giai đẹp, giờ cả giai xấu cũng yêu. Yêu từ con người tới từng nhành cây ngọn cỏ, yêu cả lá non trên cành tới lá già rụng còng queo. Nói chung là yêu khắp muôn loài…
Khi mà bạn không còn tham cầu thêm cái gì vào, rồi giữ rịt cái gì bên người, thì giống như đi bộ mà k phải mang hành lý í, dễ chịu nên yêu thôi. Khi mà bạn không còn thù ghét, tức tối, đố kị thì giống như bạn ăn một món mà chỉ toàn những gia vị bạn thích, ngon miệng thì vui thôi. Khi mà bạn không còn mải mê tìm kiếm, mà thấy một cái kẹo bọc đường cũng ngọt rồi thì hẳn là bạn sẽ hài lòng lắm.
Cũng chẳng mạn đàm nhiều về thiền vì rồi bạn thêm lý luận, tư duy rằng mình không hợp, mình chưa có thời gian, chưa tới lúc, có thật thế không… Cứ thử đi, cuộc đời là một chuỗi các phép thử. Màu sắc có sắp xếp lộn xộn mới thành tranh. Đồ rê mi pha son có sắp xếp lộn xộn mới thành bản nhạc. Câu chữ có sắp xếp lộn xộn mới thành thơ. Tại sao không cho phép mình lộn xộn một chút? 😂😂 Chừng nào trẻ con chán chơi thì sẽ trưởng thành thôi, bạn cũng vậy.