Trăm năm trong cõi người ta
Chữ đời chữ đạo thật là khéo chia
Đời đường này, đạo đường kia
Tìm đâu ra lối phân chia rõ ràng
Thôi thì chẳng phải nghĩ bàn
Thơ thẩn
Cuộc sống thật đơn giản
Đến đi thật vô thường
Có mặt hay không có
Chỉ một niệm là buông
Ngã hay không, chấp trước
Chỉ để tạo vai trò
Không còn gì quan trọng
Ngã đó cũng tàn tro
Tướng đủ duyên mà hiện
Nhân hữu ý hữu tình
Là còn chìm bể khổ
Vì ái luyến vô minh
Tâm có sầu có khổ
Vì mong ngóng hữu vi
Thêm tương lai quá khứ
Còn oan trái thị phi
Tâm như đài gương sáng
Không duyên không hữu tình
Nhân không mang tạo tác
Đẹp mãi ánh bình minh
Tân Sửu năm nay không khà khà
Không ồn, không ã, không xa hoa
Ngắm nhìn Xuân đến trong tĩnh lặng
Tâm Bình – An – Định, Tuệ nở hoa
Anh có nghe tiếng sương đêm
Làm sao đong được ân tình
Căn phòng trống
Anh có thể trải được con đường
Vẫn là anh là tình yêu của em