Một ngày con tằm nhả tơ
Thơ thẩn
Thơ thẩn
Thơ trà ĐPMN
Một chén một mình một ta
Một tâm vắng lặng một trà ngát hương
Một lòng yêu một lòng thương
Một duyên ngang một đoạn đường em đi
Én
Mùa xuân về trước ngõ
Hoa mai nở trên đầu
Xa xa cánh én nhỏ
Vút cao cùng tự do
Vô đề
Có nét hài vương trên vết thời gian
Đợi sớm mai kiếm tìm từng giọt nắng
Vô đề
Nét duyên tao nhã cánh mong manh
Hoa tàn hoa nở vẫn an lành
Buồn vui do người thời đứng ngắm
Gió đông vẫn thổi trời vẫn xanh
Vô đề
Đào, mai đương sắc đuổi ưu tư
Trà ngon thơm ngát gọi xuân về
Rượu nồng nâng chén buồn đau cạn
Trà dâng Vô Tứ gửi bình an
Trở về chân thật, tự nhiên
Một sớm mai thức dậy
Thấy đời trôi qua kẽ tay
Ta không thuộc về nơi này
Cũng không thuộc về nơi đó
Chúng ta như cơn gió
Ngang qua cuộc đời nhau
Ngỡ như là thuộc về nhau
Nhưng chỉ là nhận, vơ lấy
Chúng ta chỉ là vô tình
Ngang qua và chạm phải
Ai nhặt lên ngắm nghía
Kết luận và đặt tên
Để khổ đau ưu phiền
Trầm luân trong vô nghĩa
Một sớm mai thức dậy
Thấy nơi đó cũng như nơi này
Cũng chỉ là ảo cảnh
Do tâm ta dựng lên
Buông tâm liền buông cảnh
Trở về chân thật, tự nhiên
Ngắm nhìn
Tôi có thể ru bạn bằng những lời ngọt ngào
Hoặc những tách trà thơm nóng hổi
Bạn có thể dịu dàng, an yên trong giây lát
Đắm chìm mình lơ đãng những ngày đông
Nhưng tôi không thể cảm nhận hay thấy thay bạn được
Những dòng chảy đang khơi lên trong bạn
Những thổn thức
Những nỗi đau
Hay cả những vui sướng, hân hoan
Hãy lắng nghe chúng trong mình
Nếu có thể hãy chạm vào
Và để chúng lướt qua
Dù chúng có đâm chồi, hay nở hoa
Rồi chúng cũng sẽ tới hồi rụng xuống
Yêu thương hay đau khổ
Cũng chỉ là những mạch ngầm đang chảy
Bạn có thể là người khơi dòng
Và cũng có thể là người đứng ngắm nhìn hay đón nhận nơi cuối dòng.
Tiền rớt
Tâm hồn thả ngược cành cây
Gió đung đưa khẽ treo đầy áng thơ
Mắt hờ hững nhắm mơ mơ
Giật mình tiền rớt mấy tờ rơi nghiêng
Thưởng trà Vô Tứ
Dừng chân thưởng tách trà chiều
Nghe câu Vô Tứ, muộn phiền tiêu
Tâm tư muôn ý, ly trà cạn
Chỉ thấy trà trong, vị mỹ miều