Giấc mơ ngủ quên

Có những giấc mơ ngủ quên

Có những người bạn ngủ quên
Không còn kịp nhận ra nhau trên phố vắng
Nơi tĩnh lặng
Chúng ta hoài niệm về một ngày xa xưa
Ngày cùng nhau tắm mưa
Ngày cùng nhau dãi nắng
Để chuồn chuồn cắn rốn tập bơi
Chúng ta hoài niệm về một ước mơ
Ngày cùng nhau vượt qua bỡ ngỡ
Ngày cùng nhau đi qua hồn nhiên tuổi trẻ
Để tháng năm làm dày hơn những kí ức thanh xuân
Tôi đã từng đạp gió cưỡi mây
Bạn đằng sau hò zô và phất cờ lau
Cổ vũ tôi tiến bước
Rồi chúng ta cùng nhau nâng bước
Trên hành trình của những tháng ngày dệt đầy những mộng mơ
Chúng ta cùng đi qua những trưa mùa hạ oi nồng
Và những đêm đông giá lạnh
Đằng sau những mỉm cười bên nhau
Chúng ta khóc
Nhưng đều biết có người bên cạnh
Động viên ta
Để rồi một sớm
Khi tôi bừng tỉnh giấc
Thấy mình lẻ loi,
Tôi chọn con đường nơi đó chỉ có tôi
Lặng lẽ bước qua ngày qua tháng
Lặng lẽ vui buồn cùng năm tháng
Lặng lẽ thở dài không nói cùng ai
Các bạn vẫn đó đón đợi tôi mỗi sớm mai
Vẫn mỉm cười khi tôi ào chạy tới
Vẫn vẫy tay và tràn đầy niềm vui phơi phới
Ơi Moon đây rồi, Moon của ngày xưa
Và một ngày Hà nội không mưa
Tôi lặng lẽ khóc một mình trong căn phòng vắng
Tự hỏi lòng đâu là ánh nắng
Đâu là thanh xuân tôi đã đi qua
Dù tôi có bước trên một thảo nguyên đầy hoa
Hay sống trong một ngôi nhà đầy nhung lụa
Tôi chẳng thể thiếu những người đã vì tôi mà đợi
Một ngày nắng lên tôi trở lại với đời

Em sẽ đi

Ngày mai còn mưa lắm
Nhưng em vẫn sẽ đi
Tìm cầu vồng của riêng mình
Ngày mai còn mưa lắm
Nhưng hạt mưa thấm đẫm
Hạ gục những tâm hồn yếu đuối mong manh
Em không mong gặp anh
Không mong anh có mặt
Em chỉ mong mặt trời
Sẽ bừng sáng phía cuối đường
Và xa xa
Anh đang đứng đó
Mỉm cười
Chờ em
Có những chuyến đi
Chẳng hề hẹn ngày gặp lại
Có những chuyến đi
Chẳng hề có cuộc hội ngộ hay bắt đầu
Em không mong cầu
Cũng không than khóc
Không mong anh đứng đó lau nước mắt
Cũng không mong gặp mặt
Em chỉ mong cầu vồng
Sẽ bừng sáng phía cuối con đường
Và xa xa
Anh đang đứng đó
Mỉm cười
Chờ em

Mưa mùa đông 2

Mưa mùa đông
Khẽ khàng
Từng giọt mưa
Nhẹ nhàng
Lăn lăn qua
Những yêu thương
Lăn lăn qua
Những bẽ bàng
Mưa mùa đông
Giăng ngang
Từng giọt mưa
Mênh mang
Sang mùa đông

Chờ yêu thương qua từng gió nắng

Chờ yêu thương qua từng cánh trắng

Mưa mùa đông

Mưa thì buồn
Ngày thì dài
Nỗi nhớ vu vơ
Dạo quanh những tí tách
Mưa thì thầm
Ngày rì rầm
Câu chuyện xưa cũ
Lang thang qua mùa đông
Giọt mưa bâng khuâng
Đếm từng tiếng
Lòng ru lòng lâng lâng
Đếm từng thời gian
Trôi qua
Hư vô
Mưa vẫn còn
Ngày vẫn đầy
Chở những yêu thương
Tí tách qua những tiếng mưa
Chờ những tia nắng
Mong manh qua từng áng mây
Phía trời xa

Chỉ là

Chỉ là đông thôi
Mà sao lại giá
Chỉ là thoáng qua
Mà sao lại sầu
Chỉ là rất lâu
Người qua lối ấy
Chỉ là thoáng thấy
Mà sao chạnh lòng
Chỉ là nhớ mong
Mà sao lại nhói
Chỉ là câu nói
Mà sao không quên
Chỉ là cái tên
Mà sao thảng thốt
Chỉ là chút một
Mà sao nặng nề
Chỉ là gió về
Mà sao đêm trắng
Chỉ là cảm nắng
Mà sao lại say
Chỉ là bụi bay
Mà sao cay mắt
Chỉ có ngước mặt
Mà hỏi trời cao
Có đứa làm sao
Suốt ngày thơ thẩn

Gió mùa sang

Gió mùa sang
Lạnh bàn tay
Những ngón tay miên man
Khẽ khàng
Gói lại kỉ niệm
Chung đôi
Xếp lên vần thơ
Chia phôi
Người ra đi năm ấy
Có hay
Chuyện mùa đông
Sương giăng trắng
Hàng cây xưa
Tìm đâu ánh nắng
Nghiêng nghiêng
Qua tán lá
Vẽ hoa
Lao xao
Người ra đi năm ấy
Có hay
Chuyện cơn gió
Thoảng qua đây
Kéo sao trời
Lung linh
Trong ánh mắt
Vẽ nỗi buồn
Không tên
Để gió lên
Cuốn đi
Những bẽ bàng
Để gió lên
Cuốn đi
Những mênh mang
Để gió lên
Cuốn đi
Để chờ người năm ấy
Trong gió mùa sang

Mùa đi qua

Con phố nào
Nối dài những bàn chân ai qua
Cây lá bàng
Đỏ nhuộm những màu nhớ thương
Cùng nhau
Ta nắm tay đi qua vùng tháng năm
Cùng nhau
Ta nắm tay đi qua vùng đợi chờ
Bỏ lại những vấn vương
Mùa qua rồi
Nắng vẫn hồng
Trên đôi mi em long lanh
Gió vẫn còn
Mơn man trên đôi vai gầy mong manh
Từng ngày dài
Còn đây, bên hiên
Những cơn mưa triền miên
Nghe trong gió tiếng em hồn nhiên
Còn đây, trong em
Những nhớ thương không quên
Nghe trong gió tiếng ai gọi tên
Mùa đi qua
Để lại những dấu chân ai
Để lại những giọt sương ban mai
Mùa đi qua
Để lại những ngàn cánh hoa
Để lại những vì sao xa xa
Trong nhớ thương khẽ gọi tên

Vọng tưởng

Vọng tưởng như sợi tơ

Kéo dài những nhung nhớ
Kéo dài kỉ niệm xưa
Qua cả miền hư vô
Vọng tưởng như sợi tơ
Bám vào những chấp trước
Bám vào những mong ước
Nguyện cầu không buông rơi
Vọng tưởng như sợi tơ
Giăng lối kẻ si mê
Giăng lối kẻ vô tuệ
Che mờ những lối đi
Vọng tưởng không thấy được
Khi tâm còn lăng xăng
Khi ta còn bản ngã
Đủ tham vọng tương lai
Vọng tưởng không dừng lại
Những ưu phiền hôm nay
Những vô minh tồn tại
Và bản ngã giăng đầy
Vọng tưởng như sợi tơ
Khiến đời thực như mơ
Mơ rồi không tỉnh lại
Chìm đắm cả ngày mai
Vọng tưởng như sợi tơ
Chỉ cần biết bến bờ
Nơi này ta tĩnh tại
Những sợi tơ tan bay

Vẫn

Nắng vẫn hồng trên đôi môi em tươi thắm

Lệ không còn nhòa trên mắt ướt mi nghiêng

Em bình lặng bước qua dòng đời không tóc rối

Để thấy mặt trời vẫn rực rỡ cháy trong tim

Em vẽ gì

Kéo xuống mây trắng
Vẽ tuổi học trò mộng mơ hồn nhiên
Kéo xuống tia nắng
Vẽ cánh đồng trải dài triền miên
Kéo xuống ngọn gió
Vẽ bạt ngàn thảo nguyên hoa trái
Kéo xuống cơn mưa
Vẽ dòng sông lượn vòng quanh co
Kéo xuống đêm đen
Vẽ đôi mắt huyền sâu thẳm
Kéo xuống vì sao
Vẽ lấp lánh đêm hội trăng rằm
Kéo cả thương nhớ
Em vẽ vào trong tranh
Kéo cả mong manh
Em vẽ lên ước vọng
Kéo cả chờ mong
Vẽ vào trong kí ức
Tình yêu nào có thực
Trong tranh và trong tim
Gửi gió mây ngàn sải theo cánh chim
Đưa mộng mơ quay trở về chốn hư vô
Trong hình ảnh có thể có: thực vật và ngoài trời