Có đôi khi

Có đôi khi ta ước thời gian ngừng lại
Để ta được ngắm mãi nụ cười của em
Được ngửi mùi hương trên tóc thân quen
Và để thấy em ở bên rất gần
Thật gần

Có đôi khi ta ước mặt trời đừng lên
Để ta thấy em như nữ thần trong đêm tối
Để linh hồn ta bên em bối rối
Và để hai ta ở bên nhau
Trinh nguyên

Có đôi khi ta ước chiều đừng buông
Để em đứng đó bên dòng soi bóng nước
Để những tia nắng cuối cùng còn thấy được
Em ở kia hay em trong mắt ai
Trọn vẹn

Có đôi khi
Có đôi khi
Ta nhắm mắt lại để thấy em thật gần
Ta nhắm mắt lại để thấy em trinh nguyên
Ta nhắm mắt lại để thấy em trọn vẹn
Bình yên
Mỉm cười bên ta

Chạm

Đừng chạm vào thân xác ta
Như những chú ong đi tìm mật
Bay từ bông hoa này rồi tới bông hoa kia
Đừng chạm vào cơ thể ta
Như một loài thú đi hoang
Đói khát tìm một miếng ăn cho qua ngày
Đừng chạm vào da thịt ta
Như loài muỗi kia tìm một giọt máu còn thiếu
Từ muôn ngàn năm trước
Nếu có thể chạm vào linh hồn ta
Bằng một linh hồn thuần khiết
Hãy để cho chúng tự do chạm vào nhau
Nếu có thể chạm vào trái tim ta
Bằng một trái tim nóng chảy
Hãy để cho chúng hòa điệu cùng nhau
Đừng đem xác thịt để nói với ta về một tình yêu
Đừng đem nhục dục để nói với ta về một tình yêu
Khát khao ư
Ham muốn ư
Những bức tượng đài rực sáng trong đêm tối
Đâu cần một người thắp đèn
Thứ ánh sáng như pha lê
Đâu cần một người giữ lửa
Thứ ánh sáng khiến cho kẻ phàm phu không dám nhìn
Thứ ánh sáng khiến cho kẻ tục tử bỏ chạy
Thứ ánh sáng thắp bằng tình yêu của một trái tim trong sáng thuần khiết
Vĩnh hằng như linh hồn bất diệt
Đừng chạm vào ta bằng xúc chạm
Nơi da thịt không thể thấy không thể nghe
Hãy chạm vào ta bằng cảm nhận
Hãy chạm vào ta bằng lắng nghe
Cơn gió đâu có vô tình thổi
Giọt sương đâu có vô tình rơi
Nó đã nghe thấy tiếng ta nhắn gửi
Nó đã nghe thấy lòng ta nhắn nhủ
Chạm vào ta đi
Chạm vào ta đi
Để ngọn gió kia bay lên trộn vào những đám mây xanh
Để giọt sương kia rơi xuống hòa vào mặt hồ tĩnh lặng
Để hai trái tim kia hòa nhịp với nhau
Để hai linh hồn kia hòa quyện vào nhau
Bùng cháy lên thứ ánh sáng diệu kì
Rực sáng
Hãy chạm vào ta đi
Hãy chạm vào ta đi
Bằng linh hồn
Bằng trái tim
Yêu thương

Giao thừa

Ngước mắt nhìn lên bầu trời cao
Những ánh sao rủ nhau trốn đâu mất
Nàng tiên mùa xuân khoác chiếc áo lóng lánh
Nhẹ nhàng cúi chào mùa đông
Cảm ơn một năm đã qua đi
Cảm ơn nữ thần mùa đông đã ấp ủ
Cảm ơn đất trời đang khẽ mở
Những cánh cửa thần kỳ
Cho những hạt mầm bung chồi
Cho những cành xanh nảy lộc biếc
Cho những yêu thương dâng tràn trong từng mạch sống
Mùa đông khẽ mỉm cười
Ta sẽ trao trái tim này để mùa xuân thắp sáng
Ta sẽ trao nụ cười này để mùa xuân thêm lấp lánh
Và những gì đầy ưu tư, phiền muộn, ta gói lại mang theo
Những giọt nước mắt ta đựng vào chiếc bình pha lê mang theo
Giây phút thiêng liêng
Của đất trời
Của tình yêu
Nơi ta lắng nghe trong muôn vàn yêu thương
Nơi ta thấy nhau trong muôn vàn sắc hương
Của thời gian đang dừng lại
Của khoảng cách không còn tồn tại
Ta chạm vào nhau
Mùa xuân chạm vào mùa đông
Năm mới chạm vào năm qua
Bừng lên
Những đóa hoa khắp nơi nơi
Những giấc mơ diệu kì
Chào đón một năm mới đã đến bên

Về với em

Về với em
Về ngắm những chú chim đang bay lượn trên bầu trời xanh
Những chú bướm đang rập rìu bên những cánh hoa
Về nghe những chú gà đang lục cục bên gốc chanh
Những chú bồ câu đang gù gù bên cánh bạn
Đêm đêm
Những tiếng dế kéo những bản tình ca
Về với em
Cùng rong chơi trên những triền đê
Cùng ngắm những ngôi sao hôm mỗi sớm khuya
Cùng vun trồng lên cây trái
Sớm sớm tối tối bên mái tranh trên đồi
Những khúc ca không bao giờ dứt ca vang
Về với em
Gió đã hát bên đồi miên man
Nắng đã đợi một chiều dần buông
Và trong mắt màu nhung huyền nhớ thương
Từng làn sương chiều giăng ngang trên cánh đồng trải dài
Nơi những chú trâu đang tha thẩn với đám cỏ xanh
Về với em
Về với bình yên bên những chiều sánh đôi
Về với những cái ngả đầu bên vai nghiêng
Với những dịu ngọt dâng trao qua làn môi
Và hơi ấm ta trao nhau trong chiều cuối đông
Về với em
Khi những ráng chiều chưa tắt nắng
Khi những nhớ mong còn mênh mang trên triền đê vắng
Khi những khát khao trong trái tim vẫn hòa nhịp cùng nỗi nhớ
Để ngày tàn ta ngồi lại bên nhau trong ánh lửa bập bùng
Về với em
Ta khơi lại những ngày xanh đã qua
Ta nhóm lại những tình yêu đã trao
Ta yêu nhau như ngày mới yêu
Và để đất trời hát mãi khúc hát ca
Trong xuân mới ta nói lời mãi yêu
Nhé anh

Vô đề

Xuân đã về, xuân say cùng trời đất
Nắng nghiêng mình đậu trên mắt long lanh
Gió khẽ gọi hồng đào thắm vây quanh
Đọng trên nụ cười xinh chào mừng xuân mới

Trả gió về trời

Để ta chép nỗi nhớ gửi vào thơ
Thả lên bầu trời trong veo như màu mắt
Thu qua rồi gió heo may trốn đâu mất
Chỉ thấy lá vàng xào xạc khẽ dưới chân

Phố có lạ, nắng có gọi mưa xuân
Lây rây hạt đậu trên cành hoa thắm
Môi em cười làm tim ta say đắm
Ngỡ thời gian ngưng đọng chốn hồng trần

Ánh mắt kia khiến ai đó bần thần
Khiến ai đó mỉm cười lắc đầu không nói
Một chiều đông bước qua vùng bối rối
Trả gió về trời, nắng đợi mùa sang

Em có thấy

Có khi nào
Ta nhớ em đến vậy
Hà nội ồn ào
Em lặng lẽ bước bên ta
Xuân đã về
Hà nội ngập sắc hoa
Màu thương nhớ
Nhuộm đầy trong màu mắt
Yêu thương nào mong manh
Nhưng rất thật
Hà nội rất gần
Mà em lại rất xa
Có khi nào
Trên đường phố ta qua
Em đã thấy

Hà nội ơi

Hà nội ơi
Ồn ào
Sao ta lãng quên
Trên phố thị
Tìm đâu một dáng hình thân quen
Ta tìm em
Dáng hao gầy
Mong manh
Nơi phố cũ
Hà nội ơi
Giắng mắc
Những nụ cười nơi em qua
Con phố nào
Níu bàn chân ai qua
Ta mơ thấy em cười thật hiền hòa
Tơ mơ thấy
Ánh mắt hôm nào
Thật buồn
Mênh mang
Hà nội ơi
Rì rầm
Tiếng sông Hồng
Ngàn năm thở than
Thì thầm tiếng gió đợi chờ
Ngàn năm không quên
Trên bến vắng
Tiếng ai gọi đò ơi
Đưa người
Sang ngang
Hà nội ơi
Chiều chiều
Hoàng hôn buông bóng vàng
Trong nắng tắt
Ta đợi chờ một lời nói yêu thương hôm nào
Trong góc phố
Ta hẹn hò
Một lối đi về
Đợi chờ em
Hương ngọc lan đã bạc phai cả con phố dài
Nối hai bàn tay
Đang khẽ tìm
Bên nhau
Hà nội ơi
Ta đợi em trở về

Váy có điệu xòe vui
Mắt có màu thương nhớ
Em nhuộm cả đất trời
Bằng nỗi nhớ đến anh
Bầu trời có màu xanh
Gió có ngàn câu hát
Em cất một câu hò
Gửi trong gió tới anh
Xuân đang tới rất nhanh
Xuân có ngàn kí ức
Phép màu thành hiện thực
Kí ức hóa mầm xanh

Sao anh không nhìn thấy

Sao anh không nhìn thấy
Mỗi khi em yếu mềm
Tựa đầu bên khung cửa
Nhìn phương trời xa xăm
Sao anh không nhìn thấy
Mỗi khi em giận hờn
Miệng mỉm cười khẽ nói
Thế nào rồi cũng xong
Sao anh không nhìn thấy
Mỗi khi em phiền lòng
Quanh đi rồi quanh lại
Rồi ngẩng mặt cầu mong
Sao anh không nhìn thấy
Mỗi khi em thật buồn
Đều nói như chim sáo
Cho nỗi buồn tan mau
Anh chỉ thấy em cười
Hồn nhiên như đứa trẻ
Đầu nghiêng nghiêng vui vẻ
Tốt rồi, tốt rồi mà
Anh chỉ thấy em vui
Như nắng trưa mùa hạ
Sẵn sàng đốt mưa lạ
Khô cong chưa kịp rơi
Anh chỉ thấy em thôi
Như bao người vẫn thấy
Thấy rằng em thế đấy
Một cô bé ham chơi
Có bao giờ anh thử
Nhìn vào sâu mắt em
Và lắng nghe thử xem
Có điều gì trong gió
Có bao giờ anh thử
Hỏi em một câu thôi
Có mệt không em ơi
Có ăn gì anh nấu
Có bao giờ anh thử
Ôm em một lần thôi
Và lần tìm làn môi
Đợi anh từ lâu rồi
Em không nên hỏi nữa
Để anh tự trả lời
Nếu chúng mình có thể
Chỉ cần yêu em thôi