Hoa như hoa

Yêu lắm nhé loài hoa bé nhỏ
Giữa phong sương đón gió uống trăng suông
Ngậm ân tình làm nên những làn hương
Gặp một lần mà yêu thương mãi mãi

Buông trong dối gian

Từng còn phố dài lặng lẽ
Đèn soi bóng ngả bên song
Em tìm anh trong sâu thẳm nhớ mong
Trong tê tái khuya sương lạnh giá

Từng ngày trôi qua vội vã
Hối hả ngàn việc không tên
Em giấu anh trong công việc tìm quên
Trong tất bật chất chồng chua xót

Từng hạt mưa rơi thánh thót
Rơi xuống rồi khẽ vỡ òa
Em khóc anh trong mắt lệ ướt nhòa
Trong thổn thức tim đau buốt nhói

Từng lời nguyện cầu khẽ nói
Ngâm dài câu kinh từ an
Em buông anh trong tha thứ dối gian
Trong tịch mịch vô thường, vắng bóng

Tháng tư về

Tháng tư về trên phố
Em thì thầm khẽ gọi người yêu ơi
Dẫu ngày đó không còn chung đôi
Em vẫn gối đầu lên những yêu thương và hát
Những cánh đồng xanh trải dài bát ngát
Nơi anh đã nắm tay em đi hết những con đường
Nơi những lá cỏ vẫn ủ mình trong những giọt sương
Những ngọn gió vẫn vi vu khúc ca người yêu dấu

Tháng tư về trên phố
Em dặn lòng gói lại những mong manh
Dẫu mai này không còn có anh
Em vẫn mỉm cười yêu thương đầy hạnh phúc
Những câu nói anh trao vẫn là lời chúc
Hạnh phúc nhé em hạnh phúc bên người
Hạnh phúc như một cô bé hay cười
Đừng hạnh phúc giấu vào trong nước mắt

Tháng tư về trên phố
Em hân hoan chào đón những niềm vui
Hoa đỗ quyên đang nở tím bên đồi
Hoa kèn tây đang trắng ngần từng gốc phố
Hoa ban hồng vẫn còn lưu luyến nhớ
Hoa xuyến chi gọi ong bướm bên vườn
Loài hoa nào vẫn lặng lẽ ngát hương
Vẫn lặng lẽ nở trong trái tim em đó

Tháng tư về trên phố
Hay tháng tư về bên em?

Hẹn tháng năm

Em đã hẹn đợi anh ngày tháng 4
Trong trắng ngần tinh khôi hương bưởi bên triền đê vắng
Tiếng sáo diều vi vu nói những điều sâu lắng
Trong lòng anh thầm kín bấy lâu nay

Em đã hẹn đợi anh ngày gió heo may
Trong nồng nàn dịu dàng hương hoa sữa
Trái tim đập rộn ràng nói điều gì không rõ nữa
Chỉ lặng im thôi, đứng nhìn nhau thật lâu

Em đã hẹn đợi anh ngày mưa ngâu
Ngày ô thước bắc cầu cho Ngưu lang Chức nữ
Những hạt mưa nối dài những nhung nhớ
Cũng bắc cầu nối chúng mình tới bên nhau

Ngày hôm nay em hẹn anh kiếp sau
Nếu có duyên chúng mình cùng gặp lại
Nếu vô duyên thôi đành lòng mãi mãi
Ngắm nhìn mây trôi theo gió qua tháng năm

Đợi em

Em có trở về
Trong cái nắng tháng tư
Trong những tinh khôi của bông kèn trắng
Trong những yêu thương dịu dàng sâu lắng
Dành cho em
Dành riêng một khoảng trời

Em có trở về
Trong những cơn mưa bất chợt
Trong những nhớ mong nắng cháy khô đồng
Trong những yêu thương cứ hoài mãi ngóng trông
Nơi phía em
Nơi anh đang đứng đợi

Em có trở về
Trong vòng tay anh rộng mở
Trong những khát khao dâng trên bờ môi
Trong những đắm say ta trao quên thời gian trôi
Bên nhau nhé em
Anh đợi em trở về

Đợi anh

Em sẽ đợi tới mùa đông
Khi những cơn mưa rào đi vắng
Gió hanh hao sẽ làm dịu lắng
Nỗi nhớ anh cháy bỏng cồn cào

Em sẽ đợi tới khi nào
Nắng sẽ đổ vào ngày đông chí
Tuyết sẽ rơi vào ngày thất tịch
Nối cây cầu để ta bước qua

Em sẽ đợi tới mùa hoa
Những bông tuyết nở kín trời Hà Nội
Những bông hoa nở trong trái tim chờ đợi
Theo gió bay đón bước anh về

Em sẽ đợi để giữ vẹn lời thề
Sống bên nhau qua muôn đời muôn kiếp
Dẫu yêu thương không đủ làm ta bước tiếp
Cũng chẳng tiếc muộn màng một chữ: đợi anh

Vô đề

Dẫu Hà nội sương có giăng trắng trời
Xuân có vội mấy lần đi chăng nữa
Tháng 4 về ríu ran trên góc phố
Yêu thương anh vẫn gửi em qua những cánh hoa tình

Trở về

Em trở về trong cái rét tháng ba
Cái rét còn sót lại của một mùa xưa cũ
Vẫn biết rằng chỉ yêu thương thôi là không đủ
Cần những hy sinh những suy nghĩ vì nhau

Dù là mối nhân duyên mang lại niềm đau
Hay là niềm vui mong manh trong phút chốc
Vẫn đủ để thấy mình không là đơn độc
Không thở dài mỗi nhịp bước thời gian

Gió cứ thổi những cái lạnh miên man
Cái lạnh đủ thấy đau trên da thịt
Cái lạnh đủ để nước mắt vơi đi một ít
Cái lạnh cuối cùng trong gió tháng ba

Nắng khẽ gọi phía chân trời xa xa
Bung yêu thương trên những bông kèn trắng
Em bình thản bước qua vùng thanh vắng
Trở về đợi anh trong cái rét tháng ba

Em yêu anh

I wanna say I love you

Anh có biết em yêu anh nhiều lắm không
Để rồi cứ ồn ào muốn anh quay về phía ấy
Phía có em và không có người nào thấy
Để ôm một cái thôi, hôn một cái thôi mà

Anh có biết em yêu anh nhiều lắm không
Để rồi cứ sợ anh bước đi không chịu nói
Anh đi rồi mình em trơ trọi
Với khoảng trống mênh mông không thể lấp đầy

Anh có biết em yêu anh nhiều lắm không
Ngày tháng ba đó anh mỉm cười trong mưa lạnh
Nắm bàn tay anh nhẹ nhàng đặt cạnh
Bên trái tim đang đập những cồn cào

Anh có biết em yêu anh nhiều lắm không
Ngày mưa giăng kín trời và em mặc áo cưới
Anh nâng váy lên thì thầm khẽ nói
Anh sẽ ở bên nâng bước em suốt cuộc đời

Dù ngày hôm nay không phải mùa đông
Xuân có lạnh mấy lần đi chăng nữa
Anh vẫn ôm em trong vòng tay và hứa
Ngốc à, chẳng bao giờ anh rời xa em

Đợi tháng năm

Tháng 4 về trên phố
Xuân nhoẻn cười dễ thương
Khoác một chiếc áo lạnh
Chở mùa qua vấn vương
Tháng 4 về trên phố
Nắng khẽ nhạt bờ mi
Bàn tay không níu lại
Bước chân ai rời đi
Tháng 4 về trên phố
Hoa nở trắng phố phường
Hoa trong tim thơm ngát
Hoa xòe những yêu thương
Tháng 4 về trên phố
Em suy nghĩ điều gì
Mắt lặng im không nói
Để dành đợi tháng năm