Kẻ vô tình dạo chơi

Chúng ta, những kẻ dạo chơi chốn hồng trần, có thật sự cần bận tâm tới kết quả? Vậy thì truy hồi nguyên nhân, lý do liệu có ích gì?
Tôi cũng như bạn, vô tình đi qua thế gian này. Nhặt lên đôi ba điều hay hó, treo lên và ngắm nghía. Có những thứ chẳng biết bắt đầu từ đâu, tại sao cứ thế cứ tuôn tràn như thác lũ. Có những thứ đong mãi, kiểu gì cũng chẳng đầy, cứ lặng yên như vậy. Nhưng cứ bám mãi vào những điều vì sao ấy, chỉ khiến chúng ta không thể trọn vẹn hay bình an.
Khi bạn có thể tháo dỡ những sợi dây dính mắc, lôi kéo của cảm xúc, của kiến thức kinh nghiệm, của định kiến áp đặt, đó mới là lúc bạn có thể khám phá thật sâu nơi tâm hồn của chính mình, cũng như muôn vàn điều kì diệu của thực tánh vạn vật ngoài kia.
Đừng để lỡ thời gian bởi các thói quen hay các lối mòn đã hằn sâu trong bạn. Đâu cứ phải hẹn cho mình một bến đỗ hay điểm dừng mới là đích đến. Đi và đi qua, chạm và buông ra, để như thuyền nhờ bánh lái luôn quay mà tiến, để như gió luôn thổi mà bay.
Đánh dấu một ngày rong chơi giữa hồng trần… chỉ vậy mà thôi.

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*
*
Website