Có phải hạ không còn giận nữa
Nên nắng kia đã nở nụ cười
Không bỏng cháy không cồn cào nỗi nhớ
Chỉ còn trời xanh và mây trắng nhẹ rơi
Có phải hạ không còn giận nữa
Nên mưa kia cũng đã hết buồn
Không bão tố không gầm gào cuộn sóng
Chỉ còn long lanh mưa trong mắt ai
Có phải hạ không còn giận nữa
Nên ai kia cũng đã hết hờn
Không ngúng nguẩy không lặng thinh không nói
Chỉ còn yêu thương nắm chặt trong tay
Hạ ngoan mà, không có giận nữa đâu