Giá trị Friendship ;)

Nó buồn. Chẳng vì chuyện gì cả. Hôm nay, classmate ngày PTTH lấy chồng. Mọi người đến khá nhiều. Vui. Thật vui. Lâu lắm rồi không gặp nhiều friend and classmate như thế. Ngày đi học ĐH, nó học cách xa nội thành. Bận với học. Bận với làm thêm. Bận với những hoạt động. Bận với ốm. Bận với boyfriend. Vì những cái bận đó mà nó ít liên lạc với mọi người. Nhiều lúc nhớ các bạn nó lại lôi quyển lưu bút ngày lớp 12 mà lớp nó viết chung ra đọc. Rồi comment. Rồi ngồi buồn một mình. Những ngày xưa đẹp và trong sáng như một tờ giấy trắng. Những friendship, những cảm xúc đầu đời dịu ngọt đưa nó lớn lên đủ để biết làm thơ, đủ để thả hồn theo cánh phượng, cánh bằng lăng, tiếng ve râm ran mỗi khi hè sang. Ngày học PTTH nó ghét trời mưa. Nhưng học ĐH nó lại thích trời mưa. Nó nhớ những lần dầm mưa cùng friends. Ướt lướt thướt. Vậy mà cười giòn tan. Mặc gió, mặc mưa quất vào người, mặc sấm sét ầm ỳ trên đầu. Chúng làm sao có thể mạnh bằng friendship của tụi nó.

6 năm chuyên Lý. ½ thời học trò. Đủ để nó trở thành một cô bé cá tính, năng động, nghịch ngợm. Nhưng không đủ biến nó thành một cô bé khô khan theo ngành kỹ thuật. Chẳng ai tin một con bé hay hát, hay làm thơ, dễ khóc, dễ cười, sớm nắng, chiều mưa như nó lại là dân chuyên Lý, lại theo học ĐH một chuyên ngành dành nhiều cho con trai. Khi đi học xa nhà, con người ta dễ thay đổi nhiều thứ. Nó cũng vậy. Classmate cùng cấp 3 vẫn thấy nó là một đứa ngỗ nghịch, hay kể chuyện tiếu lâm. Classmate ngày ĐH lại thấy nó là một đứa tuy cá tính nhưng hơi ngơ ngẩn. Tự hào vì không dưới chục friend đa số là nam đã nói thẳng với nó: “Tớ thực sự rất thích một friend như you. Good friend. Tốt đến hơi hâm.” Cùng cười sảng khoái vì câu nhận xét đó. Người ta bảo, khi đi học ĐH, friendship không còn được như ngày PT nữa. Nhưng, với nó, these friends này thật sự vừa là good friend vừa là closed friend. Cùng nhau học. Cùng nhau bàn chuyện xã hội đông tây. Cùng nhau vui những lúc có được học bổng, những lúc tham gia hoạt động, những ngày lễ. Cùng nhau chia sẻ những lúc cuối tháng, những khi ốm đau, những khi thất tình. Friendship được xây dựng từ những niềm vui và nỗi buồn được chia sẻ đó. Nó hiểu rõ khái niệm thế nào là closed friend. Đâu cần phải luôn có mặt bên nhau. Đâu cần phải luôn nhớ cả ngày sinh nhật. Chỉ là khi ta vui muốn được vui cùng người ấy. Khi ta buồn chỉ cần người ấy ở bên ta là đủ. Nó đã có một closed friend, mà mỗi khi nó buồn, nó lại tìm đến. Người đó chẳng có nhà cũng được, chỉ cần chui vào chăn người đó, đắp chăn, ngủ một giấc, hết buồn. Những friendship chẳng nề hà, chẳng tính toán dù sinh viên, đứa nào chả nghèo. Rồi lại ra trường. Rồi lại xa. Mỗi đứa một quê. Buồn chẳng thể ôm nhau khóc. Vui chẳng có ai cười cùng.

Hôm nay, gặp mặt đông vui. Nó hiểu giá trị friendship. Một người classmate nói 1 câu làm nó cảm thấy bị xúc phạm. Nó biết rằng ở tuổi nó, khi đã trải qua k phải 1 câu chuyện tình yêu, chẳng ai tin vào sự trong trắng. Sớm nay đọc báo, thấy nhịp sống trẻ đang ngày càng WTO. Nó cũng thấy choáng váng. Nhưng k nghĩ một người classmate có thể “thẳng thắn” như thế. “Đừng đòi hỏi được hiểu như bạn đã hiểu mọi người, đừng đòi hỏi được tin tưởng như bạn đã tin tưởng mọi người…” câu nói này nó vẫn nhớ mãi nhưng nó vẫn thấy buồn. Nhưng những người nó dùng từ friend để gọi lại nghĩ khác. Friend vẫn luôn tin tưởng nó. Và nó không thấy buồn nữa. Không ai có thể khiến tất cả mọi người đều là friend. Nhưng trong cuộc đời tìm được những closed friend, good friend và rất nhiều friend vẫn luôn tin tưởng nó đã là một điều quá may mắn và hạnh phúc rồi. Cảm ơn friendship. Cảm ơn friends. I love You!

tinh ban

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*
*
Website