Biết nhiều như cái cây có gai. Mỗi cái biết lại trổ 1 cái gai. Chúng bám chặt vào cây, k chịu rụng. Càng ngày càng chi chít. Để bất cứ cái gì “xúc” với nó đều vỡ, đều đau, chẳng thể chạm chẳng thể tới gần.
Biết đủ thấu, gai mọc lên rồi diệt. Chúng giúp cây khỏe và vững hơn. Vỏ vẫn nhẵn nhụi như thế. Chẳng gì bám vào được cái vỏ nhẵn đó. Nhưng cũng chẳng vì thế nó làm tổn thương ai. Người qua đường vì thế, ngả lưng vào cây, ngủ một giấc an lành vào ban trưa, hay chỉ chút tận hưởng bóng mát ngày nắng nóng, chút tránh gió ngày giông bão.
Hay là không biết để làm cái cây không gai.