Ngủ quên rồi hỡi mẹ Việt nam ơi
Ngủ quên rồi khi những đứa con vẫn đang cần sữa mẹ
Ngủ quên rồi khi giông bão đang gầm ré
Khi những cơn lốc có thể xóa tan cả bầu trời tự do
Ngủ quên rồi hỡi những vị vua Hùng ơi
Ngủ quên rồi khi tin mình có 4000 năm lịch sử bất biến
Ngủ quên rồi khi thuyền giặc ngay cửa biển
Khi một trận càn đất nước chẳng còn hoa nở đẹp tươi
Ngủ quên rồi hỡi những Lạc Hồng Tiên ơi
Ngủ quên rồi khi những chú sơn ca đang căng lồng ngực hót
Ngủ quên rồi khi tưởng mình đang tung cánh trên bầu trời cao chót vót
Khi chỉ cần ngoảnh lại mới biết mình không thể bay tiếp đâu
Ngủ quên rồi hỡi bạn bè yêu quý ơi
Ngủ quên rồi khi người thân yêu của mình đang oằn lưng tranh đấu
Ngủ quên rồi khi không còn nhận ra những yêu dấu
Khi tình yêu đất nước chỉ có thể đem rao bán rẻ mạt hơn kẹo đường
Hãy dậy thôi và cùng nhau chung sức
Hãy dậy thôi và cùng nhau rèn luyện
Khi Tổ quốc cần, hai tiếng SẴN SÀNG
Khi đất mẹ cần, hai tiếng HY SINH
Gắng vai nặng mấy cũng nhẹ nhàng
Lo sợ mấy cũng vẫn trung trinh
Hãy dậy thôi!
Hãy dậy thôi!