Đừng mải mê với câu hỏi Tôi là ai hay Sứ mệnh của tôi là gì nữa?
Bạn cho rằng bạn cao cả, bạn xuống Trái Đất làm nhiệm vụ bất khả thi, hoặc chỉ giao cho mình bạn.
Nực cười lắm.
Tôi vẫn nhớ câu chuyện, một con hổ đuổi một con nai, bạn trông thấy và ngăn cản điều đó, đâu hay ở nhà một đàn hổ con đang chờ mẹ về.
Nhân sinh là một chuỗi các quy luật chồng chéo, mà mỗi thứ đều có duyên sinh và duyên diệt của nó. Bạn là Ai mà cho rằng mình có thể thay đổi cả một chuỗi nhân duyên?
Hãy nhớ, kiếp này bạn được làm người để học tập, thành đạo, chứ không phải để làm thánh nọ bà kia. Các cảnh bạn thấy, đối diện, cũng chỉ là bài học cho bạn thấy ra các tâm bất thiện đang sinh diệt của mình.
Đức Phật thuyết tứ diệu đế, cũng chỉ có 2/5 anh em Kiều Trần Như ngộ đạo. Đến khi thuyết thêm về Vô ngã tướng các vị còn lại mới nhập dòng. Thế mới hay Ngã là một thứ khó thấu đến dường nào.
Bạn hành đủ kiểu, học đủ các lý thuyết trên giời dưới biển, làu làu về các pháp môn từ Bát thánh đạo, Tứ niệm xứ, hay lộ trình tâm nọ kia… nhưng vẫn giữ cái tư tưởng Ta là ai đó thì có thật là nực cười không?
Thôi, nắng lắm, ai mua vật liệu cách nhiệt hay thèm trà gọi em. Em chém tí gió cho mát giời chứ nắng quá.