Kinh doanh thực tế

Dạo này ít thơ thẩn, không mây gió nữa. Đơn giản vì đã thấy ra khi làm kinh doanh:

– chúng ta tập trung vào sản phẩm thì sẽ có sản phẩm tốt

– tập trung vào giới thiệu sản phẩm tốt tới khách hàng để khách hàng có sản phẩm tốt dùng

– tập trung cải tiến quy trình làm việc để mọi người có điều kiện làm việc tốt, smart, không bị áp lực, không bị rối

– tập trung vào giảm thiểu chi phí để có lợi nhuận tốt, mà nhân sự có lương cao hơn, và có tiền tái đầu tư vào sản phẩm…

Cứ một vòng như vậy.

Tiền chưa bao giờ là xấu, chỉ là người sử dụng đồng tiền với mục đích gì, sử dụng nó như thế nào. Nếu chỉ tập trung vào cá nhân, thì sẽ không tạo ra được những điều như trên, dù rằng, mình không làm thì sẽ nhiều người khác làm tốt hơn, nhưng nhiều thứ mình muốn giữ hay phát triển sẽ không làm được. Một đất nước giàu mạnh sẽ có sức để phát triển người tài, gìn giữ văn hóa, di sản quốc gia, thay vì bán chất xám, trong nhà có gì hay đem bán hết.

Sở thích là nhất thời và có tính cá nhân, ngắn hạn. Tu tập là thấy ra Khổ đế và Duyên khởi, chứ không phải chỉ ngồi thiền, hay lắng nghe chính mình. Nếu thực sự lắng nghe mình, mình sẽ biết xung quanh cần gì và hòa hợp vào xung quanh. Nếu mình đã có khả năng ảnh hưởng tới các mối quan hệ khác, hãy nghĩ dài ra, rộng hơn để có thể làm được nhiều điều hơn mà hoàn toàn vẫn trong tầm khả năng của mình.

Kinh doanh không phải là thực dựng, nhưng người làm kinh doanh cần thực tế.

“Minh sát” ngoài quán sát thì cần có minh, chứ không phải quán sát suông.

Bán hàng có tâm

Nhân viên bảo:

– Chị mất công tư vấn, khách hàng họ hỏi xong kỹ thuật thi công xong họ lại sang bên khác mua vật liệu.

– Làm nghề mà em. Mình biết thì mình cứ tư vấn hết trách nhiệm của mình giúp khách hàng sử dụng đúng và tiết kiệm nhất có thể. Còn họ cảm thấy ok với mình thì sẽ mua, còn chưa ok thì họ không mua. Không sao hết.

– Nhưng toàn là chất xám của mình mà.

– Coi như là một dạng bố thí pháp đi à. Vì ngành này cũng khó, có phải mấy ai làm được đâu. Cứ hoan hỉ, phước của mình còn đó.

Nửa đêm em vẫn tư vấn nhiệt tình cho khách đầy đủ phương án từ vật liệu tới thi công.

Hôm nay lại thêm một khách cứ đòi mua vật liệu dán vào trần cho cách âm trần em không bán. Khách cứ bảo

– sao chị không bán

– vì nó phí tiền ấy em

– thế sao nó lại không được ạ

– vì chị 12 năm nghề này bảo không được

– nhưng có người tư vấn em làm thế

– bảo người đó đi mua về dán cách âm thì em trả tiền, còn chị là chị k bán. Em bảo bạn tư vấn đó gọi cho chị, để chị mắng cho trận

– thế để em gọi mắng trước hihi

Tôi tư vấn

Văn phòng 1:

– Chị ơi em cần làm cách âm cho phòng này?

– Cái này không xử lý được em à.

– Sao vậy chị?

– Cái này, chị làm thì sẽ đập hết cái em vừa làm xong kia đi.

Văn phòng 2:

– Chị ơi em có văn phòng này, chị xem tư vấn em làm cách âm giữa hai văn phòng.

– Phòng này không cách âm được em nhé.

– Sao vậy chị?

– Trừ khi em tháo trần ra, làm tới tận nóc em nhé.

Văn phòng 3:

– Chị ơi em muốn xử lý thêm cách âm.

– Phòng em như thế nào?

– Em mua cao su và xốp về dán rồi nhưng không thấy cách âm. Giờ em muốn làm thêm lớp nữa.

– Ai tư vấn cho em làm như vậy?

– Dạ có anh bạn tư vấn em.

– Vậy thì một là em bóc đi, hai là em cứ để thế. Chứ dán thêm 1,2 lớp vào nó vẫn không cách âm đâu.

Mỗi ngày tầm cả chục cuộc tư vấn cách âm. Thật mà sao các bạn không hỏi đơn vị làm cách âm chuyên nghiệp ngay từ đầu để được tư vấn về phương án cho phòng studio, phòng nghe, phòng thu… của mình. Hoặc các bạn kiến trúc sư có học hỏi lên chút, phải tìm hiểu về vật liệu cách âm, tiêu âm mà tư vấn cho khách cho đúng, chứ cứ để khách làm xong rồi làm lại thế này chán ghê ý.

Nắng lắm, em chỉ thích bán cách nhiệt cho mát thôi. Chứ nghe các bạn tâm sự làm cách âm thế này em càng nóng hơn.

Thấy pháp mà hành pháp, bình tâm với sự đời

Khách gọi giao bông cho anh nhé. Gửi nhanh đơn hàng sang. Một cái bấm like kèm theo câu: giá tăng vậy à em, thế này thì chết anh rồi. Sau đó gọi hỏi lại rõ ràng về đơn giá và vật liệu có thể thay thế. Sau một hồi tư vấn. Giọng khách hơi lạc đi một chút, nói.

– em cho anh vài phút tĩnh tâm đã nhé, anh cần phải bình tĩnh để xử lý chỗ này em à. https://cachamcachnhietak.com/tai-sao-nhieu-nha-thau-lua…/

Đây không phải là lần đầu mình thấy khách kêu trời, kêu chết khi giá cả vật tư tăng gấp đôi gấp ba so với khi báo giá. Nhưng lần đầu mình được trực tiếp cảm nhận sự hoảng hốt, lo lắng thực sự từ phía nhà thầu.

Một dự án để vào thầu phải vào đơn giá từ ít nhất nửa năm tới 2,3 năm trước. Giờ sau hơn 2 năm covid, tất cả đã đổi thay. Thời gian tới, tiền công đổ vào thị trường sẽ rất nhiều do chính phủ muốn thay đổi diện mạo VN. Nhiều công trình, nhiều dự án sẽ được triển khai. Trong khi kinh tế thế giới, chiến tranh và dịch bệnh không có dấu hiệu đi xuống. Và nhiều câu chuyện như trên lại chắc chắn sẽ xảy ra.

Đâu phải chỉ coin, chứng khoán, dự án … sẽ vỡ, các pháp hữu vi đều có tính vô thường, vô ngã như vậy cả.

Chỉ biết chắp tay, mong mọi người thấy pháp mà hành pháp, bình tâm với sự đời.

Kinh doanh cũng có đạo

Khách hàng gọi:

– em ơi, cho em 500m2 mút tiêu âm hàng thường, nhưng em làm hồ sơ cấp hàng chống cháy cho anh.

– dạ anh thông cảm, bên em không làm thế được

– được mà em, chỉ là hồ sơ thôi, hỗ trợ anh đi

– không anh ạ, nó không chỉ là hồ sơ, nó là tài sản, là tính mạng nữa anh ạ. Anh có biết bao nhiêu vụ cháy quán bar, karaoke gây thiệt hại về người và của như thế nào không?

https://vatlieuak.com/danh-muc-san-pham/vat-lieu-tieu-am/

Trước đây em cứ nghĩ bán cái vật liệu này thì đạo ở chỗ nào. Nhưng khi quan sát thì thấy ra:

– giữ được lòng không tham để bán hàng rẻ, hàng thiếu, điêu chính là đạo

– làm việc có đầu có đũa, có quy trình, bài bản, không làm tắt, bỏ bước, làm cho xong cho có, không kiểu bán xong vuốt đuôi là đạo

– tư vấn một sản phẩm sử dụng được đúng mục đích sử dụng không gây lãng phí cho nhà thầu, chủ đầu tư, nhà nước chính là đạo

Đạo đơn giản mà nhỉ. 😄

Xoay tạo

Thấy bức tranh mà thấy cả khoảng trời 😄😄

Khi tôi học vẽ buổi 1, mà mọi người cứ tưởng tôi đã từng cầm bút và hý hoáy nghịch ngợm từ trước đó… Có rất nhiều thứ tôi bắt tay vào làm rồi lại ngừng ngay hoặc sớm. Có người cho rằng tôi không kiên trì, biết nhiều mà chẳng biết gì. Nhưng với tôi chúng đơn giản là các trải nghiệm.

Tôi chẳng thể kiếm tiền giỏi như các nhà tài phiệt hoặc cũng không trở thành những nhà nghiên cứu, sáng tạo vì đơn giản có những thứ sẽ không bao giờ đánh đổi. Tôi cũng không mong trở thành hay lấy ai đó làm tấm gương để phải giống như vậy vì mỗi cá thể có một cá tính riêng và một vẻ đẹp riêng. Chỉ có duy nhất một thứ tôi theo đuổi đó là khám phá tâm mình, cái sự nắng mưa, lúc nóng lúc lạnh của nó vậy.

Nhưng có một thú vị, khi bạn nhạy cảm với tâm mình, cũng là lúc bạn nhạy cảm với tâm người và cả thời cuộc. Trước đây, vì sự nhạy cảm đó mà tâm mình bị xao động theo, cũng như sự xao động của thị trường làm các doanh nhân phải loay hoay và lúng túng vậy. Nhưng khi sự khám phá đó đủ sâu, bạn sẽ giống như biển sâu vậy, sóng cứ vỗ bờ thôi.

Ngày nội thất lên ngôi, doanh nghiệp tôi 40 từ khóa top1, tôi mở xưởng mộc của riêng mình. Khi các xưởng mộc đua nhau giảm giá để cạnh tranh, tôi quay phắt sang chỉ làm ốp tường gỗ chỉ sau 1 đêm làm tất cả từ thợ đến nvkd, tke bàng hoàng. Rồi khi đang làm thi công ốp gỗ hội trường, phòng nghe ở giai đoạn đỉnh cao, lại quay phắt sang chỉ tư vấn, hướng dẫn thi công và phân phối vật tư vì giai đoạn đó các đơn vị thi công đua nhau giảm giá thi công.

Tôi không đợi có dịch bệnh, hay chiến tranh, hay kinh tế suy thoái mới thay đổi phương thức kinh doanh. Có thể doanh nghiệp tôi đến giờ vẫn hoàn toàn nhỏ bé, siêu nhỏ bé. Nhưng cái cơ bản tôi luôn làm chủ được thị trường, làm chủ được thời gian và công việc. Không giẫm chân lên ai, không phải giành giật tranh cướp miếng bánh của ai bằng những mưa mô, toan tính.

Còn bạn, bạn có sẵn sàng xoay tạo không? Nhiều trò chơi mới đều sẵn sàng để bạn chơi. Nhưng trò khó nhất và vẫn nên là bắt đầu trước hết đó là: khám phá tâm mình.

Câu chuyện Thưởng Tết

Ở đây k bàn đến ít hay nhiều. Mà chỉ muốn nói nhiều ace kinh doanh cho mình cái quyền làm chủ và cho rằng những người làm kia là nhân viên. Có những người coi thưởng như sự ban ơn. Có những người thậm chí còn chẳng để ý đến thưởng.

Từ ngày mình đổi lại góc nhìn: đó là những người Hộ Pháp của mình trong kiếp sống này, giúp mình vận hành công ty, giúp mình kiếm tiền. Đó không phải chỉ là phần thưởng, đó công sức lao động chính đáng của họ được hưởng, và cuối năm sau khi tổng kết thì trả lại cho họ.

Ngoài vai trò định hướng phát triển doanh nghiệp, mình chỉ có vai trò quản trị, quản lý phân bổ nguồn lực, công việc, tài chính sao cho hợp lý. Nên việc của mình là tổng hợp rồi lại phân chia thôi ấy.

P.s: chỉ có một phần thưởng duy nhất được gọi là của mình: đó là hồi hướng phước đức mình có được do tu tập, do tích lũy, do rèn luyện tới người khác mà thôi.

#học_uống_trà

Sau một hồi cắt nghĩa về các loại cảm giác khi uống trà thì Ad nhận được câu hỏi: làm sao để tăng khả năng cảm nhận của mình?

Có người thì do bẩm sinh họ đã có các giác quan nhạy cảm. Có người thì trải nghiệm, thử nhiều. Nhưng có một cách có lẽ cũng khá đặc biệt. Đó là thiền.

Thiền thì có liên quan gì đến trà? Vâng. Thiền minh sát, sự quan sát 6 giác quan, giúp chúng ta nhạy bén hơn, có sự cảm nhận tốt hơn. Và nếu có thể chúng ta hãy học Thiền – thiền minh sát, không phải thiền định hay thiền quán tưởng.

Bạn sẽ khám phá nhiều điều thú vị khi học thiền minh sát và đặc biệt lấy đối tượng là Trà để minh sát về: cảm giác hương, cảm giác vị, cảm giác lưỡi, cảm giác khoang miệng, cảm giác toàn thân, cảm giác địa điểm….

Hãy học cách tự lắng nghe và tự nhận thức thay vì một số khái niệm ai đó đưa cho bạn. Cái giống thì rất nhiều, nhưng cái thật thì chỉ có sự tinh tế, nhạy cảm do thiền minh sát chính bạn mới có thể biết. Như câu chuyện Phật thật sẽ có hào quang quanh mình còn Phật giả thì không, nhưng hình tướng thì lại giống nhau như một vậy.

Chúc các bạn cuối tuần vui vẻ, và thử xem mình nghe được cảm giác gì khi uống trà nhé. Hãy tạm thời Vô Tứ – không suy nghĩ gì nhé.

Bán trà

Sắp khép 1 năm mình làm chân bán Trà rồi. Có ai biết mình đã từng là đứa ghét bán hàng thế nào không? 🤣🤣

11 năm làm kinh doanh mình chỉ làm CEO, không trực tiếp bán. Công ty có hai mảng thì chỉ để cái mác Nhà thầu thi công mà ém nhẹm cái việc Phân phối vật liệu. Còn lịch sử từ năm 15 tuổi thì cả nhà đều biết. Nhất quyết k học ngành kinh tế, mà phải mác kỹ sư, thsy làm ra trường với ước mơ nghiên cứu.

Thế rồi, kinh nghiệm 11 kinh doanh, 17 năm thực hành thiền, 5 năm ăn chay gần như toàn phần, rèn cái mồm thiểu dục và cơ thể quán sát rõ từng nội xúc để rồi chỉ đi bán trà.

Sử dụng facebook từ 2009, công ty có tới gần trăm cái page bán hàng nhưng nhất quyết không bán trên trang cá nhân. Mà giờ ngày phải đăng 3 bài nói “em bán trà” đây. Chẳng thấy ngượng gì.

Bán trà giàu không? Hiện nay, đơn trà cả tháng thật sự chỉ bằng một đơn hàng vật tư, còn sau không biết. Vậy do thích, do đam mê hay do gì. Do duyên thôi. Đi cùng nhau một đoạn. Ngắn dài do nợ với nhau. Nhỉ.

Sang năm em vẫn bán trà nhé. Câu chuyện sang năm kể tiếp. 🤩🤩

Học uống trà

#học_uống_trà

Ít ai biết, có một thành viên trong team Vô Tứ là một cô bạn gái người Thái Nguyên, nhà đẻ cũng bán trà Thái. Lần đầu mời cô ấy uống trà Oolong, thì nhận ngay được lời từ chối:

– đừng mời tớ cái nước hồng hồng kia nhé.

– xanh à, chẳng có vị gì cả ấy

giờ, các câu chuyện về học uống trà oolong giờ lại được chính cô ấy kể.

Giống như đồ ăn. Cùng một loại rau, có rau xào, rau luộc, rau nấu canh, rau sống… Nhưng mỗi một món chế biến lại có một cái ngon khác nhau. Cũng vậy, từ cây trà Thanh tâm, người làm trà có thể tạo lên hương vị của Thanh trà, Hồng trà. Ở tại Vô Tứ thì còn chia thanh trà ra các vị tương đương: thanh trà, cao sơn, đông đỉnh; hồng trà chia ra các vị tương đương: hồng trà, quý phi, phượng hoàng, thậm chí vị oolong khói. Vâng, và mỗi một vị trà đều khác biệt rất rõ ràng.

Vậy, khi uống trà, chúng ta cần làm gì?

Trước hết, tạm gác mọi khái niệm cũ, hương vị cũ sang một bên đã nhé. Cầm chén trà, nhè nhẹ cảm nhận hương của nó đi vào qua mũi. Nhấp một ngụm trà. Tại đây, bạn hãy lắng nghe:

– cảm giác vị (đa số mọi người sẽ phân biệt được)

– cảm giác khoang miệng (ở vòm họng, hay hai bên má, vòng họng trước hay vòm họng sau)

– cảm giác lưỡi (các xúc chạm của nước trà trên gai lưỡi) nó mượt, nó gợn, nó tưa, nó se, nó ở đầu lưỡi, hay đi sâu vào cuống

– cảm giác hương: sẽ có một mùi hương khác thông qua đường thở đi lên

– cảm giác toàn thân: lập trình cái này hơi phức tạp, nhưng đại khái nó sẽ khiến mình cảm thấy dễ chịu hay không, hoặc bên trà cổ thụ sẽ cảm nhận kiểu trà khí

– cảm giác địa điểm, cảm giác thời gian… cứ lắng nghe dần dần sẽ được trải nghiệm

Khi mọi suy nghĩ, định kiến về một điều gì đó được gác sang một bên, bạn sẽ học được cách lắng nghe trọn vẹn. Lắng nghe được trà, bạn sẽ lắng nghe được mình. Điều gì đang xảy ra nơi thân, điều gì đang xảy ra nơi tâm… khi đối diện với ngoại cảnh.

Không phải tìm đến trà để được bình an, mà khi ở bên trà, chúng ta bình an.

Chúc cả nhà một cuối tuần vui vẻ. Và từ mai, thử uống trà theo cách mới này xem. Hẹn cả nhà tối thứ 6 tới. – tìm điểm tròn của trà.