Để không cho cái biết ý thức cùng lộ trình tâm tà khởi lên, thì lộ trình tâm cần dừng lại ở cái biết trực giác. Đằng sau nó là một chuỗi các kiến thức về vật lý học lượng tử, về năng lượng, về các bước sóng, về sự tương tác thông tin. Con người cứ tìm kiếm, cố gắng tìm kiếm để có thể tự mình lý giải được, để tự mình có thể thực chứng được. Nhưng trong môi trường “chân không”, có những thứ không thể truyền đi tiếp, những cái hữu vi được dừng lại chặn đứng, nhường chỗ cho cái vô vi. Lậu hoặc chẳng thể nảy sinh, chẳng thể bám víu. Định lực cứ thế từ từ mà tăng trưởng, để rồi cái gì cần đến sẽ đến. Chẳng cần phải cố gắng nhiều, chẳng cần phải sục sôi nhiều. Thế gian cứ giãy đành đạch trong cái đầm sình lầy của các lậu hoặc, càng giãy càng lún sâu, càng giãy càng chìm xuống.
Bất luận là việc gì trong thế gian cũng thế. Tâm không thể hướng nội, mọi thứ không thể tự tròn đầy.
P/s: người làm việc thông minh là không làm gì cả, hoặc chăm chỉ như chú kiến, lặng lẽ cần mẫn từng chút một