Kiếp nạn cuối cùng của thầy trò Đường Tăng tới từ một lời hứa
với cụ rùa. Chỉ là hứa hỏi giúp cụ ấy xem cụ còn sống thêm bao nhiêu năm nữa.
Một câu hỏi vô hại, cũng như lời hứa tưởng như k có gì là quan trọng, tưởng như
có quên cũng được.
Chúng ta từ vô lượng kiếp đã bao nhiêu lần hứa, chứ k nói tới
kiếp này. Thậm chí kiếp này hứa xong cũng k nhớ mình đã hứa. Hãy thử quan sát
các công việc bạn đang làm, các mối quan hệ bạn đang có. Kết quả của mỗi hành
vi, lời nói, hành động đang sẽ tạo quả gì trong tương lai. Buôn bán – có tránh
khỏi lúc cân thiếu, bán nhầm, thu lãi quá cao, trốn thuế, tránh cơ quan nhà
nước… Gặp một người – có đá lông nheo, cười thả thính, hứa nọ hứa chai…
Thậm chí việc buôn bán của mình có khiến đối thủ tức tối vì doanh số giảm sút.
Việc xuất hiện của mình có khiến ai đó k vui đơn giản “trông cái mặt đã
ghét”… Nhiều người vẫn cho rằng tái sinh làm cũng tốt mà, hiện hữu cũng
tốt mà, vì cho rằng chỉ cần ta không thấy khổ là được, còn người khác thấy khổ
là việc của họ. Mà không hiểu còn hiện hữu là còn khổ chính là việc mình là một
nhân góp phần trong quá trình duyên xúc khiến nhân loại, người khác phải khổ.
Việc xuất thế gian, độc cư không chỉ là cơ hội độc thoại với
chính mình, kiểm điểm chính mình, dành riêng cho mình những phút lắng sâu với
tâm tư. Cũng chính là để tránh việc tạo tác, ra những lời hứa ở kiếp này gây
nghiệp, tạo ra các duyên xúc không cần thiết. Sau chính là cơ hội để các nghiệp
sâu dày có cơ hội ngoi lên bề mặt để trổ. Đừng cho rằng trong một vài thời tọa
thiền 1,2 tiếng là sẽ khiến các ẩn nghiệp đó trồi lên. Thậm chí tịnh tĩnh nơi
rừng sâu, 1 tuần, 2 tuần còn vẫn thấy bặt bặt nơi nội tâm. Nhưng cứ như vậy,
các lớp bụi vô minh dần dần được lau sạch, chúng sẽ lộ rõ. Nhiều vị thực hành
nhập thất khi thấy chúng hiển lộ còn dẫn tới sợ hãi, hoang mang, … mà vì vậy
cần những người hộ thất, cần những vị thày ở bên để vượt qua các cơn sóng
nghiệp từ quá khứ đổ về là như vậy.
Do vậy, k phải cứ sống như bây giờ, tới lúc chết cứ niệm khít
khao, cứ nghĩ rằng ta k nghĩ gì, ta biết và bước ra khỏi các cảm thọ đang sanh
khởi là sẽ chấm dứt được tái sinh trong tiến trình chết. Covid cho cách ly 2
tuần mà sau 1 tuần bạn đã đứng ngồi không yên. Hay một thói quen ở hiện tại,
bảo bạn dừng lại, không “luân hồi” chúng nữa mà bạn biết vậy, có ý
thức rõ ràng, có đủ lục căn mà còn không thể dừng, huống hồ là khi giai đoạn
cận tử: ý thức mất, 5 căn đầu đã k thể dùng.
Phàm sợ quả, Thánh sợ nhân. Chính là vì các vị đã thấu hiểu Lý
duyên khởi. Sự huân tập của ngũ uẩn đi tới tái sinh ở kiếp sau, không phải cứ
nói, hay cứ nghĩ dừng mà dừng được. Lực của nghiệp không thể đo đếm bằng các
đơn vị vật lý thông thường. Nên thay vì ảo tưởng hãy miên mật thực hành, và đi
theo con đường của các vị giác ngộ. Hay thế gian vẫn còn nhiều trò để chơi lắm,
chưa chán, vẫn còn thích thú khi thấy nhân loại và người khác khổ vì mình?