Học Toán sẽ giải được Toán.
Học Lý sẽ giải được Lý hay các hiện tượng, các tương tác giữa các vật…
Học Hóa sẽ giải được Hóa hay các phương ứng của các chất…
Học Văn sẽ làm được Văn hay cách viết các loại bài văn nghị luận, hành chính, miêu tả…
Học Tin sẽ biết cách lập trình các chương trình, phần mềm, ứng dụng…
….
Nói chung học gì thì sẽ biết làm cái nấy và không học không biết làm cũng như không phải học môn này sẽ biết làm hay giải các lĩnh vực khác. Nhưng học thì cũng nhiều cấp độ lắm. Đâu có phải cứ học +-×÷ số tự nhiên là biết +-×÷ phân số hay số thập phân. Đâu có phải học Toán là đi thi được giật giải nọ giải kia, đâu phải cứ học Văn là thành nhà thơ, nhà báo…
Chúng ta hay nhầm lẫn:
– thực hành một pháp này và cho rằng nó sẽ giải quyết vấn đề này
– thực hành một vài chi phần Đạo và cho rằng một vài chi phần đó đi được cả con đường Đạo
– chê bai, so sánh một pháp và cho rằng pháp đó không giải quyết được vấn đề đáng ra phải của pháp khác
– biết một pháp này và cho rằng mình đã giỏi, đã thấu triệt, đã có khả năng thuần thục trong việc thực hành pháp đó.
Lời nhắc đầu giờ sáng: im lặng, chánh niệm mà thực hành. Bớt xàm xí, đọc linh tinh, share linh tinh, nói linh tinh. Đọc kinh sách đoạn nào hỷ lạc thì post còn tạm được, còn vì bản ngã post lên thì cũng còn xa Niết bàn lắm.
P.S: đời đôi khi nó khù khoằm thật ý, mít gì mà trông như là..