“Cơm bụi giá cao” lần thứ 3 và …

Mấy hôm trước, sếp tôi – 45 tuổi – nhận được tin nhắn của lớp trưởng (ngày học ĐH), nội dung: “xin trân trọng thông báo, 11h ngày 27/05/2008, các bạn có mặt ở Nhà Hàng AAA để dự bữa cơm bụi giá cao lần thứ 3 của đồng chí Nguyễn Văn B. Mong các bạn có mặt đông đủ để chúng ta còn học hỏi kinh nghiệm.” Sếp cười khà khà và hôm nay đúng 11 h sếp lên đường. Trước khi đi, sếp còn rôm rả với chị em văn phòng chúng tôi.

Hạnh: Đi ăn cỗ lần này xong anh hỏi liệu anh ấy còn có lần nữa không?

Sếp: Ai lại hỏi thế. Phải hỏi là: thế mấy hôm nữa là bữa tiếp theo đây?

Tôi sụt sịt: – Tình hình thế này thì em chẳng dám lấy chồng mất.

Hạnh: Thì người ta lấy được 3 lần thì mình cũng được lấy 3 lần mà. Có sao đâu.

Tôi: Không dám. Không dám. Thiện tai.

Sếp: Thực ra, thời buổi này, người đàn ông mới là người cần ổn định. Còn người phụ nữ là người thích tự do. Thế nên mới có chuyện kia chứ.

dam cuoi

Tôi trầm ngâm. À à! Câu nói của sếp quả là trí lý.

Đúng là bây giờ kể cũng có nhiều chuyện ngược đời. Bạn cứ thử ra đường, ngó tụi nhỏ đi xe X-games xem. Cái đứa đằng trước, tóc dài ngoằng, nhuộm xanh nhuộm đỏ, quần áo lòe loẹt, cái đứa đằng sau, tóc cắt tém, áo phông quần hộp, nghĩ bụng ai lại con gái đèo con trai. Nghía lại đúng vẫn là con trai đèo con gái đó chứ.

Thêm một chút nữa. Mấy cô tốt nghiệp cấp 3, vào đại học, cũng vận động tranh cử ầm ầm. Rồi tham gia đội bóng đá này, tham gia đội bóng bàn này, tham gia học võ này, vân vân và vân vân. Mặt trận nào cũng thấy bóng các cô tóc… tém.

Ra trường. Với tấm bằng trong tay cộng với sự năng động tự tin, công việc xin không mấy khó khăn, các cô có một chỗ làm ngon lành. Về nhà, ông bà, cha mẹ giục: “công việc ổn định rồi thì lo mà chồng con đi, còn trẻ nữa đâu”. “Bố mẹ đừng giục, con còn trẻ chán, với lại từ từ đã, để con được chơi tí.” Đúng vậy. Khái niệm “lấy chồng như đeo gông vào cổ” của các cô ngày càng phát huy tác dụng. Nào là: lấy chồng rồi không được đi chơi khuya, không được túm năm tụm ba, không được à ơi dưa cà dưa lê với mấy anh chàng hâm mộ. Nhất là khi có kế hoạch có em bé, nào là 9 tháng mang nặng đẻ đau, mất đi 1 năm cơ hội thăng tiến, rồi con ốm con đau, nói đùa chỉ nghĩ đến việc dỗ cho nó nín để ngủ thôi cũng đã mệt rồi. Và lại còn bao nhiêu là thứ khác nữa như anh em họ hàng, lễ, tết, giỗ chạp. Kể từ ngày lấy chồng, giờ 365 ngày là 365 ngày hết giờ làm là về, rồi cơm nước dọn dẹp. Mà chẳng biết là các đức ông chồng sẽ ăn được bao bữa cơm tối với mình. Về nhà là còn may, không thì lại overnight chẳng biết ở nơi nào. Một loạt những cái “gông” trên nên các cô thích tự do là phải rồi. Lấy chồng muộn này. Có chồng rồi vẫn đàn đúm như thường này, bỏ mặc con cái và nhà cửa. Và cũng chẳng thèm quan tâm xem tối nay các đức ông chồng của mình có về không nữa. Vì về thì về, không về thì không về. Ngủ một mình chán, ta phải kiếm thêm mình nữa thôi.

À ờ. Kể xấu cánh phụ nữ. Nhưng cũng phải nhìn lại cánh mày râu chút. Nói thật, nhiều anh không biết lắp lại cái bóng đèn cháy đừng nói gì là sửa một cái công tắc, hay tháo cái quạt ra không biết lắp lại là chuyện quá bình thường. Vì sao ư? Đơn giản là càng ngày gia đình càng ít con, phong tục trọng nam khinh nữ tồn tại trong đầu các bà mẹ. Và thế là các anh được cưng chiều hết cỡ. Nhất là anh nào số trưởng họ, trưởng chi… thì thôi rồi. Nói một câu, cả họ răm rắp nghe theo chứ đừng nói mẹ. Hơi hắt xì, cảm cúm là lo quýnh lên.

Lớn lên chút. Với cái mã đẹp trai, gia đình tạo điều kiện cho học hành, nên các anh lại vô cùng có giá. Mấy cô em lớp dưới, nhìn thấy các anh sinh viên cao vời vợi như thần tượng và ôm mộng. Hay mấy chị lớp trên, quá lứa nhỡ thì, rung cảm trước… (cái gì k biết vì mình chẳng bjo rung cảm kiểu này hehe) nên chăm lo cưng chiều các cậu em hết mức như các bà mẹ. Thế nên, cái mốt chị chị em em cũng là tình phổ biến rộng rãi và có dạo trở thành trào lưu của 8X.

Ra trường. Ấm chỗ với công việc “cha truyền con nối”, mẹ các chàng mở đợt tuyển nàng dâu tương lai. Còn các chàng thì răm rắp nghe theo vì mẹ thì làm sao mà bỏ, vả lại vợ mình thì phải hợp với mẹ mình cho trong ấm ngoài êm. Thế nên, công việc tuyển chọn diễn ra khá gắt gao, khéo còn khó hơn thi tuyển hoa hậu vì hoa hậu thì làm gì có mảng “công, ngôn, hạnh”. Hihi.

Lấy vợ xong, các chàng mải mê với công việc để thăng tiến của mình. 365 ngày, 365 bữa nhậu mà có thể hơn. Nhậu xong, định về, nhưng tặc lưỡi, mình tiếp khách thì cũng phải giao lưu tí chứ, với lại vợ mình thật đảm rồi mà, mẹ mình chọn là nhất, không sao, 1 lần thôi. Và thêm 1 lẫn nữa thôi…

Đúng. Câu nói của sếp thật đúng. Đàn ông giờ thích ổn định. Còn phụ nữ thích tự do. Nên người đàn ông giỏi là có một vợ và nhiều con, chứ không phải là một con mà nhiều vợ.

Còn tôi, tôi là một người thích “tự do”. Và chắc chồng tôi cũng là một người thích “ổn định”. Hehe

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*
*
Website