Có những lúc muốn ngồi một mình
Lắng nghe chuyện nhân gian trôi qua từng hơi thở
Đến rồi đi nhẹ nhàng buông bỏ
Như giọt sương mai rơi giữa hồ thu
Có những lúc muốn ngồi một mình
Nghe những làn hương thoảng bay trong gió
Đến rồi đi không cần níu giữ
Như giọt thời gian rơi giữa thiên thu
Có những muốn ngồi một mình
Ngắm mặt trời lên sáng dần trên sông vắng
Tỏ rồi lặn không còn hình bóng
Như hạt nắng vàng rơi giữa mênh mông
Có những lúc muốn ngồi một mình
Đếm thời gian trôi qua từng kẽ lá
Đến rồi đi không còn nhắc nhớ
Như chuyện hôm qua chưa thể bắt đầu
Có những lúc muốn ngồi một mình
Cảm nhận rõ trái tim ta đang tập
Từng tiếng một dịu dàng không tấp nập
Như chuông chùa ngân mãi tiếng hư không