Mơ một chút
Buồn một chút
Yêu thương một chút
Mong manh tựa khói sương
Mênh mang giữa chiều buông tối
Leo lắt ánh đèn hiu hắt bên đồi
Nơi trăng non lơ lửng cánh diều buông gió
Khói sương dần mờ
Những hư ảo đời thường
Vốn dung dị
Vốn thật gần
Vốn lặng lẽ
Bình yên
Có chăng
Chỉ là chút mơ hoa
Bên hiên nhà xưa cũ
Một chút nhung nhớ
Một chút đợt chờ
Một chút nguyện cầu
Những kí ức dần trôi
Theo nhiệm màu
Tái hiện
Hợp tan
Bàng hoàng
Để ngỡ ngàng là con sóng
Miên man câu hát ru ngàn năm
Chỉ là yêu thương như gió lãng quên mây trời
Chỉ là đôi khi ngủ quên với đời
Chỉ là mộng mơ trong kiếp người
Chỉ là chút thôi
Chút thôi
Khẽ dặn dò trái tim…
Cứ hồn nhiên hát khúc ca yêu người