Câu chuyện kinh doanh và các bài học của tôi” – P5

“Đúc rút 1 – Hãy luôn là người bố mẹ tốt, là tấm gương để con cái noi theo – vì chắc chắn con cái sẽ noi theo mình”.

Bố mở xưởng từ năm tôi lên 8, mẹ bán hàng từ năm tôi 14 tuổi. Nó không phải là sớm đối với một số đứa trẻ. Nhưng vì ký ức đã quá nghèo và cái tính thích quan sát của tôi, khiến tất cả những bài học trên được tôi khắc ghi luôn từ ngày đó. Tôi lặng lẽ quan sát các công việc của bố mẹ làm vừa để vui mừng nhà tôi đã giàu có trong khu, đến việc cảm giác thoát ra từ nghèo nó hãnh diện như thế nào. Lúc đó tôi không biết mô tả cảm giác thán phục nhưng tôi rất tự hào về bố mẹ mình. Những ký ức tuổi thơ bao giờ cũng ghi đậm nhất và tôi công nhận là thế cho đến bây giờ. Giờ khi tôi đã là mẹ, tôi cũng hiểu rằng, bố mẹ làm gì thì con cái luôn luôn dõi theo, nhìn và bắt chước nên tôi cố gắng cẩn thận trong mọi công việc và hành xử của mình. Có thể chưa được tốt nhưng tôi cố gắng. Giờ bé Bee nhà tôi mới có 2 tuổi hơn mà đã tường thuật được phim nên tôi càng phải chú ý hơn. Còn các bạn? Nếu bạn làm ăn kinh doanh lừa lọc, gian dối, bạn tưởng con bạn không biết ư? Có đấy, hoàn toàn có. Bạn có muốn nó làm xấu giống mình? Nếu không thì đừng làm. Tôi cảm ơn bố mẹ đã luôn làm những điều tốt khiến tôi học được những bài học tuyệt vời đó.

bo me la tam guong

“Đúc rút 2 – Sống trong nó mới hiểu nó”. Nếu bạn nói rất nhiều về tình yêu, làm nhiều thơ ca về tình yêu nhưng bạn không sống trong tình yêu, chưa bao giờ yêu thật sự sẽ không bao giờ hiểu được cảm giác thăng hoa hay ngọt ngào của tình yêu. Đó là cái dễ thấy nhất. Thì trong kinh doanh cũng vậy thôi. Nếu bạn được học một trường về kinh tế, nếu bạn đọc rất nhiều sách kinh doanh, hay quản trị kinh doanh – Cha giàu, cha nghèo; Dạy con làm giàu; Tam@quốc,… hay vô vàn các cuốn khác mà bạn không sống trong nó, không trải nghiệm trong nó thì các kiến thức của bạn thu được cũng chỉ là lý thuyết suông, chỉ là biết như khi nói yêu thì thế nọ, yêu là thế kia. Tôi tự nhận thấy mình đã được sống, được trải nghiệm trong kinh doanh, nên chính vì thế tôi cảm nhận được những cảm giác ấy. Tôi học một trường kỹ thuật, ra trường làm kỹ thuật một hồi rồi chuyển hướng sang kinh doanh. Chưa phải là thực sự thành công nhưng cũng tự mình làm được một số điều mà mình hay một số người nghĩ mình không thể. (Giờ có đi phỏng vấn làm nvkd ở đâu, tôi cũng không nói gì nhiều được mà chỉ có thể làm được và tự tin làm được, thế mới oải.)

“Đúc rút 3 – Tôi nhận ra mình chưa thể làm sếp dù đã từng nghĩ mình giỏi”. Còn tiếp…

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*
*
Website