Buông trong dối gian

Từng còn phố dài lặng lẽ
Đèn soi bóng ngả bên song
Em tìm anh trong sâu thẳm nhớ mong
Trong tê tái khuya sương lạnh giá

Từng ngày trôi qua vội vã
Hối hả ngàn việc không tên
Em giấu anh trong công việc tìm quên
Trong tất bật chất chồng chua xót

Từng hạt mưa rơi thánh thót
Rơi xuống rồi khẽ vỡ òa
Em khóc anh trong mắt lệ ướt nhòa
Trong thổn thức tim đau buốt nhói

Từng lời nguyện cầu khẽ nói
Ngâm dài câu kinh từ an
Em buông anh trong tha thứ dối gian
Trong tịch mịch vô thường, vắng bóng

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*
*
Website