Cảm giác giống như một bông hoa sen e ấp bấy lâu, được bung nở, lan tỏa ra, lan ra. Thấy như hương sen ở hồ, rất nhẹ, rất man mác. Mùi hương thanh tinh khiết, dịu dàng và không làm đau người khác
Nhưng cũng như khói sương, mong manh, hư ảo như ảo ảnh. Cũng như hương sắc kia có mà không, không có mà có
Cũng nhận ra rằng, có nhiều thứ ko bắt buộc phải là hữu hình mới có thật, phải nắm trong tay mới là có thật.
Không phải cứ cái gì cũng phải nói hết ra, không phải cứ cái gì cũng có thể diễn đạt thành ngôn ngữ.
Như sắc hương kia vốn dĩ không mà có, có mà không.
Chân tình cũng như hoa. Hoa nở rồi hoa tàn.
Một bông hoa cũng đủ đẹp, một rừng hoa cũng đủ đẹp, nhưng không bông hoa nào cũng đủ đẹp.
Có chăng tự mình nên là một bông hoa đẹp, tỏa ngát hương đời.