Bạn học theo cách nào?

Bạn học theo cách nào?

Học theo thông thường:

Thấy đối tượng, nghiên cứu đối tượng, khám phá đối tượng, phát hiện ra những điều mới, kì lạ kì thú… bám vào đối tượng, hoặc bám theo suy nghĩ, quan điểm, định kiến, kinh nghiệm về đối tượng, tích lũy thêm các tri thức, kiến thức, hiểu biết về đối tượng. Tại đây chỉ có thêm hoặc thay đổi hiểu biết về đối tượng nhưng vẫn dưới dang thêm lên, thêm vào, thêm cho đầy kho chứa thông tin.

Học qua 6 xúc xứ:

Thông qua Đối tượng để thấy tâm mình (thân thọ tâm pháp trong kinh điển rút gọn là tâm). Khi đối tượng tương tác với 6 giác quan của mình (kinh điển gọi là 6 xứ, lục căn) thì sẽ phát sinh ra Tâm (các cảm giác nơi thân thọ tâm pháp) – tại đây mình thấy Tâm mình và học những cái:

– cái gì chưa có nay có

– cái gì có nay không còn

– cái gì không còn nay cũng không thể có lại

Hai cách học này là khác hẳn nhau. Và kết quả cũng khác hẳn nhau.

Nếu ai hiểu được, cuộc đời con người là một chuỗi các câu lệnh (như trong lập trình tin học) không có lệnh </End> mà cứ gần hết nó lại True or False để rồi lại quay lại từ đầu lặp đi lặp lại mãi. Thì với cách học sau, khi tự thấy được Tâm mình thì nó sẽ </End>. Tu tập cũng chính là liên tục thấy ra để </End> các câu lệnh đã được thiết lập từ tiềm thức, vô thức quá khứ.

Nếu học theo cách đầu, liên tục thấy cái mới lạ, nên mới có câu: học, học nữa, học mãi; học cả đời cũng không hết… Nếu chúng được công nhận, ghi nhận bằng vài vài cái bằng, vài bài báo, vài cái vinh danh.. và bám vào đó thì ôi thôi xong, bản ngã đã được vun bồi dày bịch như một bức tượng đài chẳng thể đập bể. Để mà sáng nay sư Tâm Pháp viết: “Khao khát sự cung kính, sự đánh giá và trân trọng của người khác chính là một ngục tù.” (www.sutamphap.com)

Theo lối đầu, xã hội ngày càng phát triển, nhiều thiết bị hiện đại ngày càng được phát minh,… hihi cơ mà “hiện đại thì hại điện” thôi. Có phải càng ngày lối sống thuận tự nhiên và thấy đủ nơi tâm mình đang được giáo dục đó không?

Uống trà đi – không phải mỗi ngụm trà thấy ngon, dở, đắng, chát, ngọt, bùi… mà thấy ra tâm mình còn ồn ào, còn vội vã, hay đã dịu dàng lắng xuống nghe vài ba tiếng leng keng nơi ngõ vắng.

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*
*
Website