Bạn có thể hiểu được gì

Nghe một giọng hát, một giọng nói bạn có thể nhận ra một ai đó.

Nhìn bóng lưng đằng sau bạn có thể nhận ra một ai đó.

Nhìn ánh mắt một người bạn có thể nhận ra ai đó và cả tâm trạng của họ.

Đó là những thứ hữu hình.

hình hơn

Nghe một bản nhạc bạn có thể thấy ra phong cách của nhạc sỹ nào

Xem một bức tranh bạn có thể thấy ra phong cách của họa sỹ nào

Đọc một bài thơ bạn có thể thấy ra phong cách của thi sỹ nào

Tương tự, xem một cái bài post, đọc một đoạn còm, nói chuyện với một người, thậm chí chỉ cần đi bên cạnh người đó bạn cũng có thể thấy ra tâm của người đó.

AI đó gọi đó là năng lượng người đó gửi vào

Ai đó gọi đó là tập khí của người đó đang sử dụng

Ai đó có thể gọi một cái có vẻ cao siêu hơn là tha tâm thông.

Dù là hữu hình, hay vô hình theo nghĩa thông thường như nó vẫn là pháp hữu vi, là pháp có duyên – có cái này thì có cái kia. Các pháp hữu vi thì đều có hiện tướng. Chỉ cần bạn có đủ tinh tế thì sẽ nhận ra mà thôi.

Tuy nhiên, nhận ra hiện tướng của người khác là dễ, còn nhận ra hiện tướng của mình thì khó. Vì bản ngã của mỗi chúng ta đều đang nhủ rằng: mình là tốt, mình là đúng,…

Khi bạn không thể đứng ngoài cuộc với tâm mình (Phật học gọi là thọ, tưởng, hành, thức, còn nôm na là hiểu biết, tri thức, kinh nghiệm cá nhân của bạn) thì bạn không thể nào nhận ra chính mình. Giống như bạn chỉ mải mê tiếp bạn khách có tên gọi là Bản Ngã thì bạn không nhận ra các vị khách khác cũng đang đến rồi đó. Tương tự, bạn thật cũng không thể nhận ra người khác đâu, cái bạn nghĩ về người đó chỉ là do cá nhân bạn quy ước mà thôi.

Chính mình, bạn còn không hiểu được mình thì sao bạn có thể nói rằng bạn hiểu người khác? Đó có phải là ảo tưởng của bạn không?

P.S: Khi mà mình thấy việc nói chuyện với ai đó, thực ra là đang bị ngoài cuộc. Họ chỉ đang độc thoại với bản ngã của họ, bảo vệ cái họ cho là đúng và tốt thì mình dừng cuộc nói chuyện. Mình quay về “tự kỷ”. 🙂

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*
*
Website