Có những ngày đi qua vùng thương nhớ
Nhận thấy lòng người sao cứ bận vì ai
Người thì bận ru mình với những giọt sương mai
Người thì bận ồn ào nơi phố cũ
Người thì bận ngác ngơ theo cơn gió
Bận giật mình với một bóng thân quen
Có những người bận với nỗi nhớ không tên
Bận ghen tuông với những điều vô cớ
Bận giận hờn suy tư không căn cứ
Bận phiền lòng với cả những ngày xưa
Bận nghĩ về một ngày vắng cơn mưa
Phố sẽ buồn thênh thang trên lối vắng
Bận nghĩ về một ngày không có nắng
Tán lá vàng sẽ có ai bước qua không
Bận nghĩ ngợi về những gì rất mênh mông
Những gì mà chính mình không thể rõ
Rồi trầm tư thẹn thùng cùng cơn gió
Bận sao trời mây khẽ đuổi gió đưa
Bận hoài hoài bận từ sáng tới trưa
Bận xuyên luôn sang những chiều bối rối
Bận thêm cả những khi trời buông tối
Bận cả vào giấc mộng mỗi đêm khuya
Bận thao thức, bận suy tư, bận mơ màng
Bận không thấy lá đang đỏ, nắng đang rất vàng
Bận không thấy bầu trời xanh xanh ngắt
Bận không thấy điều gì ngay trước mắt
Bận không thấy ai đó đang nhìn thật yêu thương
Bận không thấy trong gió thoảng mùi hương
Cây ngọc lan cuối phố thoảng hương nồng
Để rồi
Bận không thấy giây phút nào đáng sống