Trời đã vào đông thật rồi. Bằng giờ này năm trước thì HN đã lạnh nhiều lắm. Vậy mà năm nay, khi quyển lịch chỉ còn lại vài tờ, gió mùa đông bắc mới chịu mang cái lạnh về.
Co ro trong chiếc áo phao dày, chợt nhận ra mình còn thiếu chiếc khăn quàng cổ. Đã mua len từ năm ngoái để bảo làm một cái gì đấy cho mình và người thân mà lười. 😀
Lục lại ngăn kéo, túi len vẫn còn đó. Các cuộn len rối lại với nhau. Uh, hóa ra không phải mình lười đan mà mình lười gỡ chúng ra. Mình muốn đan nhiều màu một lúc nên đã tháo mấy cuộn ra để đan gộp. Cũng chính vì thế mà do sơ ý mình đã để chúng rối tung vào với nhau. Đã thử gỡ, mà càng gỡ càng không ra nên bỏ lại đó cả năm trời.
Bình tĩnh một phút. Không vội vàng. Mỗi cuộn len mình mới gỡ ra có 1 đầu. Chúng không bị thắt nút lại mà chỉ vắt qua nhau ở đâu đó. Lần lượt, lần lượt. Kiên trì, kiên trì. Vắt phải, vắt trái. Ok. Giờ mọi thứ đã đâu vào đấy. Từng cuộn len đã được cuộn gọn gàng.
Uh, hóa ra chỉ đơn giản vậy thôi sao. Hiểu được rằng không phải việc rối kia là do bị thắt nút, nhận ra rằng chỉ cần kiên trì thêm một tẹo thôi, thì có phải mình đã có khăn len từ năm ngoài không nhỉ. 😀