Anh – đêm khuya

Hà nội đã vào đông thật rồi. Ngồi co ro, nghiêng mình bên bàn phím, lạch cạch những dòng tâm trạng tâm sự với anh – đêm khuya.
Có lẽ, đây là lần đầu tiên e ý thức được tình cảm của mình dành cho anh. Người mà bất cứ người phụ nữ nào cũng mơ ước có được. Anh bao la, rộng lớn, ôm trọn em vào lòng đến nghẹt thở. Em chẳng biết nói gì khi ở trong lòng anh. Mọi từ ngữ dường như trốn chạy đâu hết, để mặc em lúng túng, nghẹn ngùng. Anh lặng yên bên em. Lắng nghe tẩt cả những cảm xúc có tên và không tên trong em. Anh luôn chờ em mỗi ngày. Lúc đầu chỉ từ xa, rồi thật gần, thật gần rõ ràng bên em. Nhiều người nói anh lạnh lùng. Còn em thì thấy anh thật bao dung. Em gào cũng được, em hét cũng được. Em cười thì anh nhấp nháy nx vì sao. Em khóc thì anh trăng treo lúc lắc trêu em. Giờ em mới biết, bất cứ khi nào em gặp chuyện j em đều tìm cách để được gặp anh. Ở trong anh, em được sống thật là con người của mình. Bực tức ư? Chán ghét ư? Bố mẹ mắng? Hay bạn bè chê bai? Thất bại kỳ kiểm tra? Những thời khắc đó chỉ có anh là bên em, hiểu em và lại dỗ dành, ôm trọn em vào lòng.
Nhưng anh cứ đó, không nói với em lời nào. Đôi khi anh gửi tới em những bản nhạc réo rắt của những chú dế. Đôi khi là những tiếng âm vang đồng nội. Đôi khi lại là nx tí tách, tiếng vỡ òa không gian. Những lúc đó, em đều biết anh đang muốn nói với em điều gì, nhắn nhủ em điều gì. “Này cô bé, yêu lên chứ, nở nụ cười lên chứ.”
Anh – đêm khuya – em đặt cho a cái tên vốn dĩ là của anh. Tối hay sáng. Đêm hay ngày. Cũng chỉ là khái niệm đặt ra để chỉ 1 hiện tượng. Nhưng bản chất của bản thế, giá trị của bản thể thì k p ai cũng cảm nhận giống nhau. Như anh – đêm khuya – chỉ có anh mãi luôn bên em. Kể cả khi e ra đi, đi rất xa, thì a vẫn luôn bên e ôm trọn.
– Em buồn ngủ rồi. Gục đầu vào anh ngủ ngoan nhé.

dk

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*
*
Website