1 tiếng – 1h

– Em ở nhà nhé. 1 tiếng nữa anh đến.

Vẫn biết là phải sau 1 tiếng nữa thì anh mới tới mà trong lòng em vẫn như có lửa đốt. 1 tiếng sao lâu thế không biết. Hết đứng lại ngồi, hết ngồi lại đứng.

*****

– Đi dạo Hồ Gươm nhé!

– Dạ. Mình chỉ có 1 tiếng thôi đó. 10h là em phải về rồi.

ho guom

Hồ Gươm những ngày nóng, đông đúc, nhộn nhịp người. Những dải đèn màu giăng mắc, những đèn đường, đèn cao áp lung linh soi bóng xuống Hồ. Em vẫn thích Hồ Gươm về đêm hơn. Có lẽ bởi em thích ánh sáng, thích màu sắc, thích những gì huyền ảo pha chút lãng mạn. Ngồi bên bờ bên này, nhìn sang bờ bên kia, nhìn chậm lại, gói cả khung cảnh trên đường với xe cộ lao vùn vụt và dưới mặt nước bạn sẽ thấy cả một bức tranh động đầy màu sắc tuyệt đẹp.

Anh nhẹ nhàng vòng tay qua eo.

– Nóng!

Anh chưng hửng, ngồi ngoan, lặng lẽ ngắm những đôi tình nhân qua lại, tay trong tay, ngắm cái vùn vụt của xe cộ bên bờ kia, ngắm cái lung linh sắc màu của ánh đèn dưới nước. Em cười, em nói rất nhiều những gì anh không nhớ nữa. Tiếng cười của em trong veo, tiếng kể chuyện của em hồn nhiên như một cô bé. Anh như mơ đi trong cái tiếng cười, tiếng nói đó. Mà có lẽ anh đang mơ thật. Anh mơ được ôm chặt em trong vòng tay. Ôi, em nhỏ bé! Cái mùi thơm từ làn da em làm anh ngây ngất, đam mê. “Chim ơi, đừng bay nhé! Hoa ơi, hãy tỏa hương! Và cây ơi, lay thật khẽ, cho đôi bạn trẻ đón xuân về…” Một ước ao nhỏ bé của người nhạc sỹ đang đồng điệu với cảm xúc của anh lúc này.

*****

– Mấy giờ rồi anh?

– 10h05’. Anh giật mình vì câu hỏi của em và trả lời một cách vô thức khi nhìn vào đồng hồ.

– Mình phải về thôi.

1 tiếng trôi qua nhanh hơn một cái chớp mắt. Em đã nói rất nhiều như muốn xóa đi cái khao khát trong lòng. Những lúc bên anh, trái tim đập loạn xạ, em chẳng biết vì sao nữa. Tình cảm chẳng kiểm soát được. Còn lý trí nói huyên thuyên trời biển, nói hết vèo 1 tiếng.

*****

Tạm biệt rồi. Em thấy mình bật khóc. Anh cũng chẳng biết sao mình có thể về đến nhà. Những khao khát, đam mê của hai tâm hồn yêu bật cười vì sự trong sáng quá đỗi của chủ nhân chúng. Để rồi:

– 1h rồi. Ngủ đi em nhé! Lấy sức mai đi làm.

– Dạ! Ngủ ngon anh nhé. Thế mà đã 1h rồi nhỉ?

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*
*
Website